Tần Mặc đi ra từ tàng cây bên cạnh biệt thự, nhịp bước trầm ổn, một thân màu đen nhàn nhã càng nổi bật lên sự lạnh lùng, sắc mặt anh không được tốt lắm, cả người tản ra hơi lạnh.
Tô Song Song cắn môi, nhìn Tần Mặc, tâm trạng rối bời, lúc này Tần Dật Hiên đã điều chỉnh xong tâm trạng của mình, cười nhún nhường lễ phép như cũ.
Gã đi mấy bước, tới cạnh người Tô Song Song, không tiếng động tuyên bố chủ quyền trên người Tô Song Song với Tần Mặc, chỉ tiếc Tần Mặc liếc gã một cái cũng lười.
"Anh họ, tối nay Song Song tới chỗ em ở." Tần Dật Hiên cười ngoan ngoãn, giọng cũng hết sức khiêm tốn, đích thực là một thằng nhóc to xác tao nhã lịch sự.
Nhưng gã lại nhìn Tần Mặc bằng vẻ mặt lại tràn đầy khiêu khích cùng giễu cợt, những lời này dĩ nhiên là muốn khích Tần Mặc, muốn làm cho anh thẹn quá thành giận, hủy hết hình tượng trước mặt Tô Song Song.
Tần Mặc căn bản không để ý đến gã, dĩ nhiên cũng sẽ không mắc lừa, anh nhìn thẳng vào Tô Song Song, môi mỏng hơi hơi mở ra rồi đóng lại, ngay sau đó anh quay đầu nhìn về phía Tần Dật Hiên: "Tối hôm nay anh cũng ở nơi này."
"!" Đừng nói Tô Song Song, ngay cả Tần Dật Hiên cũng sửng sốt.
Dĩ nhiên Tần Mặc vô cùng ghét gã, gần gã một chút anh sẽ cảm giác không thoải mái, lại chủ động nói vào nhà gã ở, Tần Dật Hiên nghĩ, đây quả thực là quá vi diệu rồi.
Tô Song
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233695/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.