Mở cửa ra trong nháy mắt, Tô Song Song nhìn về hai chiếc giường kê sát bên nhau ở trong phòng. Tô Song Song lại ngẩn người.
Một giây sau, cô duỗi bàn tay nhỏ bé của mình ra, dùng sức vỗ vỗ vào mặt của mình, phát ra mấy tiếng “Bành bạch!” giòn giã.
Ngay sau đó cô mím môi tay giơ lên làm một tư thế cố gắng lên. Tuy trong lòng Tô Song Song cảm thấy không thoải mái, nhưng mà cô cũng muốn mọi chuyện được rõ ràng. Cô không thể tiếp tục có quan hệ không rõ ràng với Tần Mặc như vậy được.
Tuy rằng Tần Mặc đã cầu hôn với cô, nhưng mà... Lẽ nào sự thực lại giống như Tần Dật Hiên đã nói sao. Anh chỉ vì muốn giành được gia sản, mà lại trở mặt một lần nữa sao?
Tô Song Song lấy lại tinh thần, lại thở dài một hơi nặng nề. Ngay sau đó cô hít vào một hơi thật sâu, cuối cùng cũng đã làm cho mình bình tĩnh trở lại.
Cô vỗ vỗ gương mặt đến đau nhức, ánh mắt nhìn lướt qua đồng hồ treo trên tường, nhìn thấy còn có không đến một giờ, cô sợ tới mức hét lên một tiếng, vội vàng vội vàng đi sửa sang lại bản thân.
Đến khi Tô Song Song trở lên lại, diễn๖ۣۜđànlê๖ۣۜquýđôn lên xe của Tần Dật Hiên, tinh thần của cô đã tốt hơn rất nhiều, hoàn toàn không thể nhận ra vẻ mặt ủ rũ của cô lúc trước nữa.
Tần Dật Hiên thấy Tô Song Song ra vẻ vui vẻ, anh cũng không muốn vạch trần Tô Song Song, trù tính sẽ cùng Tô Song
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233669/chuong-133-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.