Editor: Puck - Diễn đàn
“!” Tô Song Song nghe được những lời này của Tần Dật Hiên thì cả người lập tức hoảng hốt ngay cả một câu cũng không nói ra được, đầu óc trống rỗng.
Ngay sau đó Tô Song Song cười khan một tiếng, muốn hóa giải không khí ngột ngạt giờ phút này, cũng tiện thể tìm cho mình một lý do, muốn trốn tránh xong chuyện này.
“Anh... Dĩ nhiên, chúng ta là người thân nhất, dĩ nhiên...” Tô Song Song muốn nói dĩ nhiên em cũng yêu anh, nhưng chữ yêu đó cứ tắc ở cổ họng như thế nào cũng không nói ra được.
Vốn cảm thấy dễ dàng nói ra khỏi miệng, giờ phút này còn chưa nói ra đã cảm thấy không có hứng thú.
“Song Song, anh yêu em không phải là tình yêu giữa người thân, em hiểu không?” Tần Dật Hiên biết nếu mình còn nhẫn nhịn, thì coi như biến thành đẩy Tô Song Song tới bên người Tần Mặc.
Cho nên lúc này cho dù Tô Song Song có thể tiếp nhận hay không, anh đều sẽ không đè nén kiềm chế tình cảm của mình nữa, nếu như Tô Song Song có thể tiếp nhận tâm ý của mình thì tốt nhất, nếu không tiếp nhận được, vẻ mặt Tần Dật Hiên trong nháy mắt u ám đi.
“Không... Anh... Anh nhất định đã ngủ không ngon...” Tô Song Song vốn không có cách nào tiếp nhận lời nói bất ngờ như vậy như Tần Dật Hiên, cả người sợ tới mức thân thể hơi run rẩy.
Tô Song Song lui lại phía sau theo bản năng, chỉ tiếc cánh tay của cô bị Tần Dật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233650/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.