Trong lòng Tô Song Song còn đang mê mải dệt một ước vọng như vậy, thì Tần Dật Hiên cũng không phải là không chìm vào trong trong giấc mộng quá khứ của chính mình. Anh dường như không nhìn thấy mâu thuẫn của Tô Song Song, nên cũng vẫn dịu dàng khuyên nhủ cô như cũ.
"Nếu như em vẫn không chịu ngoan ngoãn ăn cháo, anh sẽ đưa em đến bác sĩ để tiêm đó, anh biết rõ em ghét nhất là bị tiêm, ăn cháo nhanh đi" Tần Dật Hiên nói xong liền xúc một muỗng cháo đưa tới khóe miệng của Tô Song Song.
Tô Song Song ngửi thấy mùi vị của cháo trứng muối thịt nạc, trong nháy mắt, cô liền nhớ đến Tần Mặc,trong lòng Tô Song Song chợt cảm thấy chua xót hơn. Thật không dễ dàng gì cô và Tần Mặc mới có thể bắt đầu làm lại từ đầu một lần nữa, nhưng vì sao lại biến thành bộ dáng bây giờ đây?
Tô Song Song dứt khoát quay đầu đi, tránh khỏi cái muỗng đặt ở bên miệng. Hành động này của Tô Song Song khiến Tần Dật Hiên không kịp ứng phó, tay anh run lên một cái, tất cả cháo ở trong thìa đều bị vãi ra ở trên giường.
Tần Dật Hiên nhìn chằm chằm vào chỗ cháo ở trên giường, anh lấy một chiếc khăn giấy trong hộp giấy để ở bên cạnh, lau sạch chỗ cháo sền sệch ở trên chăn. Cặp mắt nhỏ dài, hơi híp lại một chút, anh lại múc một muỗng cháo khác, đặt lên khóe miệng của mình, nhìn Tô Song Song nói như muốn thông báo cho cô một lần cuối cùng.
"Nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233634/chuong-144-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.