Tô Song Song cầm điện thoại, lông mày nhíu lại sâu hơn, trong lòng nghĩ ngợi: muốn tôi đi đến đó để gặp cô sao, đây không phải không có chuyện liền kiếm chuyện để đến chơi đó sao?
Nhớ lại quá khứ, có rất nhiều lần Thẩm Ôn Uyển vẫn thường làm những chuyện lặp đi lặp lại như vậy. Tô Song Song cũng không muốn tiếp tục nói chuyện gì thêm với cô ta nữa, [email protected]*dyan(lee^qu.donnn), chẳng qua xuất phát từ sự lễ độ, cô cũng không có trực tiếp cúp luôn điện thoại, chỉ mở miệng nói với giọng rất khách khí: "Tôi không đi đâu, không có chuyện gì nữa, tôi cúp máy đây."
"Vậy thì Tần Dật Hiên sẽ chết ở trong tay của tôi!" Thẩm Ôn Uyển nói xong câu đó, bắt đầu nở nụ cười. Cô ta cười đến độ như điên cuồng, thật giống như nhân vật nữ đang lên đồng trong kịch truyền hình vậy, làm cho người ta cảm thấy kinh hãi.
Tô Song Song vừa nghe thấy ba chữ Tần Dật Hiên kia, bàn tay cầm điện thoại liền xiết chặt, lập tức nghĩ nghĩ, cảm thấy có cái g đó không đúng, cảm giác như Thẩm Ôn Uyển đang muốn ra vẻ.
Cô không kiên nhẫn nói: "Thẩm Ôn Uyển, cô cho tôi là ngốc sao? Cô và tôi... Tần Dật Hiên nguyên bản chính là cùng một phe, như thế nào anh ấy lại ở trong tay của cô chứ?"
"Tô Song Song, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn, hiện giờ tôi và Tần Dật Hiên trở nên ầm ĩ, trở mặt với nhau thế này, nguyên nhân tất cả mọi chuyện đều do cô. Anh ta và Tần Mặc đã làm cho nhà họ Thẩm chúng tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233574/chuong-168-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.