Editor: Puck - Diễn đàn
Tần Dật Hiên đang định nói bởi vì đột nhiên gặp phải một đám người, cứu anh, nhưng lời đến bên miệng, chính anh cũng cảm thấy chuyện như vậy thật sự quá khoa trương đúng dịp rồi.
Miệng Tần Dật Hiên giật giật, vẫn cứ nói ra: “Bởi vì... Vừa có một đám người, cứu tôi.”
“Người nào?” Tần Mặc thật bình tĩnh hỏi cậu ta.
Tần Dật Hiên khựng lại một chút, càng thêm không nói ra lời, Tô Song Song nhìn Tần Dật Hiên, trong mắt mang theo chờ đợi.
“Không biết người nào, chỉ là đúng dịp.” Tần Dật Hiên nói xong lời này, đột nhiên thật sự không dám nhìn vào mắt Tô Song Song, chỉ sợ nhìn ra hoài nghi trong mắt cô.
Tô Song Song cũng không định hoài nghi Tần Dật Hiên, nhưng mà... Tất cả giống như Tần Mặc hỏi vậy, thật sự quá trùng hợp rồi.
Đột nhiên Tần Dật Hiên mãnh liệt ngẩng đầu nhìn Tần Mặc, trong đôi mắt mang theo tức giận và chất vấn; “Tần Mặc, có phải anh thiết kế hãm hại tôi không?”
“Tất cả đều trùng hợp như vậy, mà anh, tại sao mỗi lần cũng đều có thể xuất hiện ở thời điểm thỏa đáng nhất, có phải là anh không!” Tần Dật Hiên nói xong lời cuối cùng, rõ ràng rất kích động.
Liên tưởng đến tất cả, rõ ràng có người hãm hại anh, mà hãm hại anh lấy được lợi ích lớn nhất chính là Tần Mặc, Tần Dật Hiên càng nghĩ càng cảm thấy chuyện chính là như vậy.
Tô Song Song vừa nghe Tần Dật Hiên nhắm vào Tần Mặc, trong nháy mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233505/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.