Một khắc Tần Mặc cũng không chịu nổi ông cụ Tần hết sức vội vã nhìn chằm chằm người cùng với mang mấy thứ kỳ kỳ quái quái chất đống trong phòng họ.
Mới đầu Tần Mặc nhìn thấy mấy thứ kia, ảo tưởng từng cái mặc trên người Tô Song Song sẽ cảm thấy rất đáng yêu, nhưng bị truyền thụ của ông cụ Tần giống như nhồi cho vịt ăn, thật sự không chịu nổi.
Sáng sớm hôm sau ngay cả điểm tâm cũng không ăn, Tần Mặc đã mang theo Tô Song Song trực tiếp đi sân bay, ngồi chờ trong phòng Vip, Tô Song Song đứng bên cạnh ghế dựa, nhìn Tần Mặc dáng vẻ đại gia ung dung tự tại, hơi mơ hồ.
Cô nhìn trái nhìn phải, dường như chỉ nhìn thấy một cái bọc nhỏ ôm trong ngực mình, Tô Song Song chớp chớp mắt, nếu như cô nhớ không lầm, hình như trong bọc của cô cũng chỉ có vài món đồ nội y tình thú hình con mèo chọn ngày hôm qua, sau đó cái gì cũng không có!
Tô Song Song giơ cái bọc nhỏ của mình lên, run lên ở trước mặt Tần Mặc, thật sự không có ý tứ nói ra khỏi miệng rằng trong túi xách của cô nhét thứ gì.
Chỉ tiếc Tần Mặc ngây ngốc giả bộ như không biết, nhíu mày nhìn Tô Song Song, nói ra chỉ thiếu không tức giận chết cô: “Nếu em cầm mệt mỏi, có thể đặt trên ghế bên cạnh.”
“...” Tô Song Song ôm bọc tiến tới, ghé vào bên cạnh tai Tần Mặc, nhỏ giọng nói: “Anh tạm thời giả bộ, trong giỏ xách này là bộ đồ kia, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233477/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.