Editor: Puck - Diễn đàn
“Ừm.” Tần Mặc biết nếu mình lại trêu chọc Tô Song Song, đoán chừng cô ấy sẽ dựng lông lên, anh cũng không nói thêm gì, trực tiếp đứng dậy đi làm cháo cho Tô Song Song.
Đợi đến khi hai người thu dọn xong, đi tới bệnh viện đã là buổi trưa, Cô Tô Na đã sớm tỉnh lại, Tô Song Song đứng ngoài cửa, dựa vào cửa, khựng một lúc lâu, một bước đi vẫn đau thắt lưng như chết.
Tần Mặc ngược lại dáng vẻ giống như không có chuyện gì đứng ở bên cạnh cửa, một tay nhét túi, không biết đang nghĩ cái gì, Tô Song Song cắn răng nghiến lợi lườm anh một cái, nghĩ tới tối hôm qua chơi trò xấu hổ, mặt đỏ tim đập như cũ.
Cô cúi đầu nhìn đồng hồ, khi nhìn thấy đồng hồ đeo tay trên tay mình thì nhướn mày, định nói gì, lại cảm thấy lúc này không thích hợp, liền ngậm miệng.
Đã sắp đến giờ cơm trưa rồi, Tô Song Song không thể kéo dài được nữa, cô đỡ eo sắp gãy của mình, đẩy cửa đi vào, đứng trước giường bệnh của Cô Tô Na.
“Tiểu Na, cảm giác tốt hơn chút nào không?” Tô Song Song hỏi một câu không quá ngượng ngùng, mặt Cô Tô Na đỏ bừng, vẻ mặt xấu hổ gật đầu một cái, nói, “Chị dâu, em đỡ hơn rồi, nhân viên ở đây làm tròn trách nhiệm, hai người không cần lo lắng.”
Cô Tô Na nói xong, Tần Mặc đã tiến vào, nhìn trên dưới Cô Tô Na, thấy cô ta không có vấn đề gì lớn, anh mở miệng lạnh lùng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233360/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.