Editor: Puck - Diễn đàn
“Cái này… Em…” Tô Song Song không muốn lừa dối Tần Mặc, nhưng vừa nghĩ tới nếu như mình nói thật, đoán chừng Tần Mặc sẽ xù lông, liền do dự.
Tần Mặc ở đầu điện thoại bên kia vừa thấy thái độ này của Tô Song Song, cũng biết cô nhất định có chuyện gì gạt mình, đầu tiên liền nghĩ tới Tần Dật Hiên, mở miệng hỏi: “Tần Dật Hiên cũng ở đó?”
“Ôi! Tần Mặc anh có thiên lý nhãn * thật dài!” Tô Song Song đang suy nghĩ làm sao có thể không nói dối mà lừa chuyện này trôi qua, mới nghe Tần Mặc nói như vậy, bị sợ đến thét lên một tiếng, lại cảm thấy quá lớn, vội vàng che miệng mình, im lặng không lên tiếng.
(*) thiên lý nhãn: ống nhòm, còn chỉ mắt nhìn xa ngàn dặm
“Cậu ta tới làm gì?” Tần Mặc tin tưởng Tô Song song, nhưng một chút cũng không tin nổi Tần Dật Hiên, anh cảm giác lần này công ty xảy ra chuyện, sau lưng ít nhiều cũng có sự tham gia của Tần Dật Hiên.
“Cái này… Cố Trọng không phải là bạn của anh ấy sao! Tay anh Trọng bị thương, anh ấy đương nhiên phải tới xem một chút, a Mặc, hôm nay em liền làm xong, sáng mai chúng ta gặp nhau?”
Tô Song Song vội vàng nói chuyện tốt, Tần Mặc vừa nghe Cố Trọng cũng ở đây, xác định Tần Dật Hiên cũng không dám làm ra trò bịp bợm gì trước mặt Tô Song Song, Tần Mặc không hài lòng lắm đáp một tiếng: “Em về nhà sớm một chút, có chuyện gì không tìm được anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233339/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.