Editor: Puck - Diễn đàn
Cho tới bây giờ Tô Song Song đều không nghĩ ra hơn nửa giờ trôi qua nhanh như vậy, cô còn chưa nghĩ rốt cuộc có muốn đi hay không, Tần Dật Hiên đã gõ gõ cái bàn của cô.
Tô Song Song ngẩng đầu mờ mịt nhìn Tần Dật Hiên, thật sự không tiện mở miệng nói, mới vừa rồi cô vẫn đắm chìm trong đau thương của cãi lộn, đầu trống rỗng, thiếu chút nữa quên mất chút ý tưởng nhỏ này của mình, chứ đừng nói tới quyết định rồi.
“Được rồi, chúng ta đi bệnh viện đi!” Tần Dật Hiên nói xong kéo Tô Song Song đi ra ngoài, Tô Song Song hơi giãy giụa, cô sợ lỡ như mình suy nghĩ sai lầm rồi, vậy không phải càng khiến người chán ghét.
Tần Dật Hiên quay đầu lại nhìn cô, bình tĩnh nói: “Dù sao cũng đã như vậy, em cứ dùng kỹ năng vò đã mẻ lại sứt của em đi!”
Tần Dật Hiên nói xong, Tô Song Song sửng sốt một chút, lúc này cô đã bị Tần Dật Hiên kéo ra ngoài, cô mím mím môi, dù sao bây giờ đã đủ nguy nan rồi, kém một chút cũng không kém tới đâu.
Tô Song Song tăng thêm cố gắng lên cho mình, hùng dũng oai vệ khí thế bừng bừng tiến quân đến bệnh viện, chỉ có điều đợi đến khi bọn họ tới cửa bệnh viện, Tô Song Song vừa xuống xe, khí thế liền rớt một nhịp, rõ ràng chịu đựng.
Tần Dật Hiên cảm thấy rõ ràng bước chân của Tô Song Song ở phía sau chậm lại, cũng biết cô lại định rút lui, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233330/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.