Editor: Mẹ Bầu
Trong chốc lát sau, Tô Song Song đã bình tĩnh lại, quay đầu nhìn ông nội Tần. Ông nội Tần cũng bị dọa sợ, thấy rốt cuộc Tô Song Song đã hồi thần trở lại lúc này ông mới thở phào nhẹ nhõm.
"Song Song à! Ông nội biết cháu rất khó chịu, nhưng mà chuyện này cũng đều là số mệnh mà thôi! Cháu hãy mở lòng một chút, về sau ông nội sẽ tìm cho cháu một người tốt hơn! Hu hu!"
Ông nội Tần nói xong lời cuối cùng, đột nhiên lại òa khóc, nước mắt rơi tung hoành, dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com ông khóc làm trong lòng Tô Song Song cũng cảm thấy khó chịu.
"Ông nội, ngài đừng khóc, cháu không sao đâu, chỉ là chuyện này trước đừng tìm Tần Mặc nói vội, đợi đến khi hủy bỏ hôn lễ rồi hãy nói. Nếu không cháu sợ anh ấy sẽ làm ra cái chuyện gì đó quá khích."
Thật ra thì Tô Song Song không có cách nào đối mặt Tần Mặc, chẳng lẽ muốn đến lúc đó hai người bọn họ ôm đầu khóc rống lên chăng?
"Song Song, cháu yên tâm, ông nội cũng đã nghĩ cho cháu xong rồi. Bây giờ, cháu sẽ đi cùng ông nội trở về nhà cũ của họ Tần đã, tạm thời trước chớ có gặp Tần Mặc nữa, đợi đến lúc cả hai đứa cũng tỉnh táo lại một chút, sẽ cùng nhau bàn lại chuyện này."
Ông nội Tần thấy Tô Song Song không hề có phản ứng gì, vội vàng lại nói thêm một câu: "Ông nội thật sự không hại cháu đâu! Chuyện này ông nội cũng khó chịu vô cùng! Tâm ý này của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233324/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.