Editor: Puck - Diễn đàn
“Làm tang lễ trước.” Tần Mặc vừa nhắc tới chuyện của ông cụ Tần liền nhức đầu, anh cúi đầu nhìn Tô Song Song, cô vừa tiêm thuốc an thần vào lúc này ngủ coi như yên ổn.
Tần Mặc chống người lên, hạ thấp giọng nói một câu: “Tôi đi nhìn ông cụ một lần cuối cùng, anh phái người canh chừng kỹ nơi này.”
Tần Mặc cảm thấy lo lắng, nếu như có thể dù chốc lát anh cũng không muốn rời khỏi Tô Song Song, nhưng mà có một số việc nhỏ, anh nhất định phải tự nói một lần với ông cụ Tần, cho dù ông đã chết rồi.
Bạch Tiêu biết suy nghĩ của Tần Mặc, khẽ gật đầu một cái, thấy cậu ấy rời đi, còn hơi không yên lòng, vội vàng đi theo, kéo cánh tay Tần Mặc, không có thói quen quan tâm hỏi một câu: “Có cần tôi không?”
“Không cần anh nhiều chuyện!” Tần Mặc tương đối phiền não, nhìn cánh tay Bạch Tiêu đặt trên cánh tay anh, nghe giọng nói mềm nhũn lộ ra quan tâm như vậy thật sự khiến Tần Mặc cảm thấy ghê tởm.
Lúc này vừa đúng Lục Minh Viễn đi tới, nghe được lời Bạch Tiêu nói, bị sợ đến trừng lớn cặp mắt, ngay sau đó bị ghê tởm, cũng cùng Tần Mặc tỏ vẻ ghét bỏ liếc mắt nhìn Bạch Tiêu.
Bạch Tiêu sửng sốt một chút, cũng ý thức được mới vừa rồi mình thật sự quá lúng túng, vội vàng ngượng ngùng lấy tay lại, sau đó chà chà trên đùi mình, cũng bị bản thân ghê tởm.
“Anh Mặc yên tâm đi, em canh chừng.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233294/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.