Tô Song Song mới vừa chuyển sang nhà mới, thứ cần mua không ít. Đợi đi đến khu mua hàng, đang muốn nhấc hai cái túi gì đó rất lớn lên thì Âu Dương Văn Nhân lại cầm lên trước.
"Cô đang có thai vẫn nên phải cẩn thận. Sau này việc nặng cứ giao cho tôi."
Âu Dương Văn Nhân nói xong liền hướng Tô Song Song cười cười, khiến cho Tô Song Song hết sức ngượng ngùng. Cô đưa tay muốn cầm túi về thì Âu Dương Văn Nhân lại đem tay giơ lên quá cao, có chút tức giận trách:
"Chớ lộn xộn, đứa nhỏ quan trọng hơn."
Dì thu ngân ở bên cạnh cười híp mắt nhìn hai người bọn họ, ánh mắt cũng híp lại luôn:
"Vợ chồng son các người thật đúng là trai tài gái sắc a! Tình cảm vẫn còn tốt như thế được, ai nha!"
Tô Song Song nghe xong liền sững sờ, cũng không để ý xem ai là người cầm cái này đã vội vàng kéo hắn đi ra ngoài. Đi được một đoạn Tô Song Song mới buông lỏng cánh tay của Âu Dương Văn Nhân ra, rõ ràng là thở phào một hơi nhẹ nhõm.
"Nếu là để cho người khác hiểu lầm thì phải làm sao bây giờ?"
Tô Song Song nói xong liền quay đầu nhìn một cái. Tiểu khu này vốn là không có bao nhiêu người, để cho dì thu ngân hiểu lầm thì phỏng chừng toàn bộ người trong tiểu khu đều biết.
"Không có chuyện gì. Dù sao tôi cũng không có bạn gái, một nữ nhân mang thai như cô cũng không tiện, bớt cho bọn họ lại nói này nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233245/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.