“Chuyện của Chiến gia, cô nhớ để ý kĩ.” Tần Mặc cảnh cáo một câu, cô gái này lập tức gật gật đầu, còn muốn nói gì đó, ngoài cửa lập tức truyền đến một giọng nói
“Tiểu Tần Tần, tôi phát hiện ra một chuyện vô cùng quan trọng!” Bạch Tiêu xong rồi đi nhanh vào, vừa nhìn thấy cô gái này, đánh giá trên dưới một chút, trong mắt lộ ra vẻ ghét bỏ.
Lời nói của bạch Tiêu đổi chủ đề, bất mãn nói với Tần Mặc: “Tại sao cậu vẫn ở cùng chỗ với cô ta? Nếu để Nhị Manh Hóa nhìn thấy thì làm sao bây giờ?”
Bạch Tiêu nhắc tới Tô Song Song, lập tức nhớ ra Tô Song Song đang ở bên cạnh người đàn ông khác, nhíu mày bực tức.
Anh than thở một câu: “Thôi, hai người các cậu không ai để cho tôi bớt lo cả! Tất cả đều làm khổ tôi, khi nào mới có thể yên tĩnh được một chút đây! Tôi còn muốn sống thêm vài năm nữa đấy.”
“Bạch tổng!” Cô gái này mi thanh mày tú, thoạt nhìn vô cùng khôn khéo.
Nhưng Bạch Tiêu xem thường nhất là loại con gái như vậy, vội vàng vẫy tay, cười lạnh nói: “Chiến Bảo Nhi, cô đừng có giả vờ làm bạch liên hoa với tôi! Tôi không phải là người có thể quỳ dưới váy cô được đâu.”
Thì ra, cô gái này chính là con gái của cậu hai Tô Song Song – Chiến Bảo Nhi. Chiến Bảo Nhi bị Bạch Tiêu nói như vậy, lập tức giả như đang thương tội nghiệp nhìn Tần Mặc, chỉ tiếc là Tần Mặc cũng không thèm liếc cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233215/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.