Editor: babiQynne
Việc chuyển ra ngoài tạm thời được gác qua một bên, ba Thời vừa mới lặn lội đường xa trở về, giờ cũng nên rửa mặt nghỉ ngơi.
Dù sao ông đã bận rộn đi công tác lâu như vậy, tạm thời vẫn còn bị ảnh hưởng bởi sự chênh lệch múi giờ.
Sự cự tuyệt của đứa con lớn đã rõ rành rành đến như vậy, ba Thời chỉ có thể đem tất cả sự nhiệt tình dồn lên người đứa con trai nhỏ, ân cần niềm nở ôm ôm, trước khi lên lầu ông còn lưu luyến, khi giúp Thời Thanh Ninh chỉnh lại cổ áo vẫn còn kìm lòng không được mà cúi đầu xuống, ôm lấy đứa nhỏ một cái.
Thời Lệnh dùng cái cằm nhìn không rõ râu của mình cọ cọ một bên mặt Thời Thanh Ninh, khiến cậu cảm thấy hơi rát.
Mẹ Thời vừa tức vừa buồn cười, đưa tay vỗ chồng.
"Cái anh này thật là, da mặt Tiểu Ninh còn non, anh đừng có chọc cho con khóc."
Ba Thời đàng hoàng đứng dậy: "Anh không, dùng sức."
Những sai lầm khi còn nhỏ không nên bị lặp lại.
Ông cúi đầu hôn một cái lên gò má và chóp mũi Thời phu nhân, lúc này mới đi lên lầu.
Thời Thanh Ninh ngồi trên sô pha ngửa mặt lên, nửa bên gò má còn ửng đỏ nhìn hai người họ.
Thời phu nhân bật cười, vuốt lại chiếc khăn lụa rồi cẩn thận giúp Thời Thanh Ninh xoa xoa bên má bị cọ ửng hồng, xác nhận không vấn đề gì mới nói: "Đừng giận ba con nha, ông ấy nhớ con quá thôi."
Thật sự mà nói, nhìn dáng dấp ngoan ngoãn như vậy của con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-noi-han-yeu-tham-toi/1035926/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.