Edit + Beta: Snail 
Ngày hôm sau Mạch Đương là bị tiếng pháo trúc đánh thức, cậu nhắm mắt theo thói quen đưa tay sờ bên cạnh, chỉ sờ được ổ chăn trống không, Trì Yến đã dậy rồi. Trong chăn vươn tay ra duỗi thắt lưng mệt mỏi, Mạch Đương nhấc mí mắt lên, kéo gối đầu của Trì Yến qua ôm, dùng mặt cọ cọ, tựa như còn có thể cảm giác được mùi vị Trì Yến lưu lại bên trên, hương chanh bồ kết nhàn nhạt, tươi mát dễ chịu, giống như mùi hương trên y phục Trì Yến. 
Nằm trên giường nam thần, ôm gối của nam thần, ngủ cùng nam thần! Ba may mắn lớn của cuộc đời cũng chỉ như thế mà thôi!! Khóe miệng Mạch Đương hơi nhếch lên, ôm gối Trì Yến ‘ao’ một tiếng, ở trên giường lăn qua lăn lại. 
Sáng sớm phản ứng của đàn ông là nhạy cảm nhất, Mạch Đương ôm gối lăn lộn, vừa nghĩ tới dáng vẻ lần trước cùng Trì Yến quay cuồng trên chiếc giường lớn này, liền không nhịn được muốn ‘cứng’ lên. 
Mạch Ji Ji: Mẹ nó, không mượn. 
Đem gối đầu áp lên mặt mình, Mạch Đương lại nằm ỳ mười phút mới bò dậy. Trong phòng có hệ thống sưởi hơi, mặc đồ ngủ trên người cũng không tính là lạnh, cậu dựa vào thành giường, ánh mắt chạm tới ảnh chụp cạnh giường, đó là ảnh của cậu và mẹ. 
Tối hôm qua lúc thu dọn đồ đạc, Trì Yến đặt ảnh chụp vào cậu liền ngây ngẩn cả người, tiếp đó chợt nghe Trì Yến nói: “Nếu đã là đoàn viên, vậy đương nhiên không thể thiếu cái này.” 
Khi Trì Yến nói câu này, Mạch Đương cảm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-nhay-quang-truong/1353836/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.