Edit + Beta: Snail
Kế tiếp chỉ cần Mạch Đương đi bệnh viện thay thuốc, Trì Yến luôn đi cùng cậu, ngày cắt chỉ hôm đó Trì Yến đúng lúc có chuyện, Mạch Đương tự mình đi, từ bệnh viện đi ra gửi tin nhắn nói một tiếng với anh liền bắt xe đến cô nhi viện.
Bởi vì trán bị thương sợ dì Lan cùng nhóm đầu cải đỏ trong viện lo lắng, mấy ngày nay Mạch Đương đều không chạy qua, chỉ thỉnh thoảng gọi điện hỏi tình huống bọn nhỏ một chút, tính ra cậu có hơn nữa tháng không đến.
Đến phụ cận cô nhi viện Mạch Đương liền xuống xe, cậu đi mua thức ăn cùng đồ dùng cho nhóm bạn nhỏ trước, còn tiện đường mua một ít văn phòng phầm học tập, mấy đứa nhóc trong viện đều bắt đầu đi học.
Mạch Đương vừa vào sân liền thấy Đô Đô vịn tường đi ra, chân trái nhóc con kia có chút vấn đề nhỏ, đã sắp ba tuổi nhưng đi đường vẫn lung la lung lay, dì Từ phía sau đưa tay trên không đỡ nhóc để tránh nhóc ngã sấp xuống, không nhìn thấy Mạch Đương tiến vào, ngược lại Đô Đô liếc mắt liền thấy được, nhóc ngừng một chút, đột nhiên buông tay vịn tường ra lảo đảo chạy tới, trong miệng hô: “Anh ơi… Anh Mạch Đương…”
“Chậm một chút.” Mạch Đương thấy thế bước nhanh về phía trước, dì Từ vội càng ôm Đô Đô lên, miễn cho chạy té ngã.
“Mạch Đương tới rồi.” Dì Từ ôm Đô Đô cười nói, “Chờ con qua đây mới dọn cơm đó.”
“Dạ vâng.” Mạch Đương đáp, hai người cùng nhau đi vào.
Tiểu Lộc cùng dì Lan đã chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-nhay-quang-truong/1353809/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.