Edit + Beta: Snail
Mạch Đương nhìn ba người đứng ở cửa nhà mình, sắc mặt hơi trầm xuống, đối phương cũng nhìn thấy cậu, một người đàn ông tuổi chừng năm mươi đứng ở giữa sau khi thấy cậu liền đi lên hai bước, gọi một câu: “Thiếu gia Mạch Đương.” Giọng nói bình thản, không thể nói là lạnh lùng nhưng cũng chưa tới nỗi cung kính, đứng bên người ông ta là hai gã đàn ông trung niên mặc quần áo màu đen, nhìn từ ăn mặc hẳn là vệ sĩ gì đó.
Lên tiếng là quản gia Cao gia, cũng chính là thuộc hạ của người cha trên mặt huyết thống của Mạch Đương, Mạch Đương nghe xưng hô của ông ta, hơi trào phúng nhìn ông một cái, không nói gì, cách cầu thang chờ ông ta nói rõ ý đồ đến.
“Lão gia tử bảo tôi đến đón ngài về ăn cơm chiều.” Quản gia không chút để ý ánh mắt của Mạch Đương, bình thản nhìn cậu nói.
Mạch Đương nghe vậy xùy cười một tiếng, cằm hất hất về phía vệ sĩ bên người ông: “Mang theo vệ sĩ tới đón tôi đi ăn cơm chiều? Tôi đoán xem, nếu tôi không đáp ứng, các người muốn trói tôi mang về sao?”
“Ngài đa tâm rồi, chỉ vì an toàn của ngài mà thôi.” Quản gia bình tĩnh nói.
“Các người không tới tìm tôi, tôi liền rất an toàn.” Mặt Mạch Đương không biểu tình nhìn quản gia, bình thường trên đường nhìn thấy người già cậu đều rất lễ phép, đối với người trước mặt lại không chút tôn kính nào.
“Thiếu gia Mạch Đương, lão gia bảo tôi đón ngài về, xin đừng khiến tôi khó xử.” Quản gia lặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-nhay-quang-truong/1353792/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.