"Cô ấy và đại ca còn chưa kết hôn, xảy ra chuyện thì đi tìm nhà họ Tống, tìm tôi có tác dụng gì chứ?" Lục Văn Thù rất không kiên nhẫn: "Con mẹ nó chứ chính tôi cũng có một đống chuyện phải làm đây này!"
"... Anh Ngự cũng xảy ra chuyện."
Lục Văn Thù lập tức quay đầu lại nhìn trợ lý Tư, ánh mắt cũng thay đổi: "Anh có ý gì?"
Trợ lý Tư ghé bên tai anh ta nói thầm vài câu.
Sau khi nghe xong, sắc mặt Lục Văn Thù trầm hơn, giữa lông mày mang theo một vẻ buồn rầu.
Anh ta hung tợn trợn mắt nhìn Dương Yến, lại dùng lực hất cô ra: "Dương Yến, chờ tôi trở về sẽ lại tìm cô tính sổ!"
Dương Yến đột nhiên bị quăng nên không kịp chuẩn bị, lại không chống đỡ được lảo đảo nghiêng ngả bổ nhào vào trên bàn làm việc.
Bụng vừa đúng đụng vào góc nhọn của bàn, đau tới mức hít một hơi lạnh.
Trợ lý Tư cuống quít chạy tới dìu cô: "Cô Dương cô không sao chứ?"
Bụng Dương Yến vẫn đang dán ở góc bàn.
Trợ lý Tư chú ý thấy bụng cô hơi nhô to ra, ngẩn người.
Qua mấy giây sau, giống như nghĩ đến cái gì, ánh mắt anh ta khiếp sợ nhìn về phía Dương Yến: "Dương, cô Dương, cô..."
"Tôi không sao." Dương Yến hất tay của anh ta ra, từ từ đứng lên.
Một hồi lâu sau, đau đớn kia mới dần dần tiêu tan.
Dương Yến nói sang chuyện khác: "Anh nói rõ một chút, tại sao anh Ngự và Tịnh Hòa lại gặp chuyện không may vậy?"
"Việc này... haiz, chờ sau khi lên trên xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-nha-toi/1500696/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.