"Lão đại sao anh có thể nhu vậy chứ!" Trần Khang đau lòng bạn gái, muốn giảng đạo lý với Quách Thường Phúc, sau khi bị anh ta lạnh lùng trừng mắt một cái mới nhớ ra mình đánh không lại anh ta nên sợ.
Trần Khang gắp thức ăn cho Quách Nhược Linh, dụ dỗ nói: "Ăn một miếng thịt kho tàu đi, chúng ta không tính toán với anh ấy."
Quách Nhược Linh: "..."
Tên khốn không có tiền đồ này, ngay cả em trai của cô cũng đánh không lại!
Nói chuyện trên trời dưới đất, Dương Yến từ trong miệng Trần Khang biết được, Quách Nhược Linh vừa hoàn thành xong một bộ phim ở nước ngoài, Trần Khang có việc bận, sợ một mình cô ấy ở nước ngoài không an toàn, nên đưa trở về.
Dương Yến hỏi: "Là đi bảo vệ cho ông lớn nào đó sao?"
"Không phải, em muốn đi Thổ Nhĩ Kỳ một chuyến." Lúc ấy Dương Yến cũng đang ở Thổ Nhĩ Kỳ, trải qua những chuyện kia Trần Khang cũng không muốn gạt cô: "Tuần trước, nhà máy nằm trong khu dân cư bị phát nổ."
"Thương vong thế nào?" Dương Yến khẩn trương truy hỏi, những người kia đều do cô đưa đến từ thôn trang.
Trần Khang thở dài: "Khá nghiêm trọng, sáu người chết trong đó có ba trẻ em, ngoài ra còn mất tích ba người dân và một đứa trẻ, em qua đó là để hổ trợ tìm người."
"Nhà máy đó là của Phương thị, người bình thường không dám động vào đâu." Quách Thường Phúc nói đúng vào trọng điểm: "Lúc trước khi chúng ta đi tới thôn trang kia, có mấy đám người âm thầm định cướp."
"Đúng vậy." Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-nha-toi/1500458/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.