Bệnh viện tư nhân Hàng Khê.
Chiến Thương liên tục đi qua đi lại trên hành lành, sắc mặt âm trầm, bao phủ một tầng nôn nóng.
Đợi đến lúc cửa phòng bệnh được đẩy ra, anh ta lập tức đi đến, hỏi bác sĩ: “Như thế nào rồi?”
“Không quá lạc quan.” Ngữ khí của bác sĩ trầm trọng, nhìn phòng bệnh một cái, trên mặt người đàn ông trên giường bệnh không có chút huyết sắc nào, lông mày lại nhíu chặt lại, có thể thấy đau đớn dường nào.
Trong lòng Chiến Thương nặng nề, khàn giọng hỏi: “ Còn có thể chịu được bao lâu?”
“Phải xem bản thân cậu Hứa.” Bác sĩ nói: “Nếu cậu ấy ở lại bệnh viện, tâm trạng ổn định, ít nhất ba năm, nếu quá vất vả, thì chỉ có một năm.”
Bác sĩ lại hỏi: “Cậu Hứa ngày đó cuối cùng đã xem tin tức gì? Buỗi tối đã ho ra máu hôn mê, cậu ấy nếu ngày nào cũng là tâm trạng này, thì ngay cả nửa tháng cũng không chịu nổi.”
Sắc mặt Chiến Thương càng nặng nề.
Còn có thể là tin tức gì, còn không phải là liên quan đến người phụ nữ kia sao!
“Bác sĩ, hi vọng ông để tâm nhiều hơn.” Chiến Thương thận trọng nói: “Tôi biết tay nghề của ông tốt nhất.”
Bác sĩ thở dài: “Tay nghề của tôi có tốt cũng không thể trị khỏi bệnh này. Loại thực vật tôi nói với anh, các anh có tìm thấy không? Nó có thể làm tế bào sống lại, nếu như có nó, có thể cứu được cậu Hứa.”
Nửa ngày sau, Chiến Thương nói: “Vẫn chưa.”
Thực ra đã sớm tìm thấy, mà còn là một khu lớn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-nha-toi/1500429/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.