🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Không phải chứ lão nhị, tôi nửa đêm dẫn mười mấy người đến hồ Kiến Vịnh, tôi đòi phí thì thế nào chứ?” Lục Văn Thù cau mày: “Sự vất vả của tôi đã không tính phí.cho cậu rồi!”

“Không có.”

Lục Văn Thù khóc luôn: “Lão nhị à, anh đang đùa?”

“Tôi trước nay không thích đùa.” Phương Tinh Nghị lạnh nhạt nói: “Còn nữa, tôi bỗng nhiên muốn trồng hoa, cậu chuyển số hoa đó về đây, loại hoa trồng trong và ngoài hàng rào ở biệt thự nhà cậu ấy.”

“Lão, lão nhị đừng đùa tôi như vậy.” Lâm Thanh Dung thích loài hoa đó, vì thế anh ta đã bỏ qua các loài hoa khác: “Tôi làm sai cái gì thì cậu cứ nói.”

Phương Tinh Nghị chỉ nói: “Loài hoa đó tôi đều biết, trong ba ngày chuyển qua đây, thiếu một gốc cậu tự chịu trách nhiệm.”

“Lão nhị tôi sai rồi, cậu tha cho tôi đi!”

Lục Văn Thù hò cả nửa ngày, cũng không có tiếng đáp lại, nhìn thì mới biết cuộc gọi đã ngắt kết nối rồi, anh ta nằm ra ghế, dáng vẻ chết lặng.

Anh ta khoảng thời gian này không có đi tìm lão nhị, thế nào bị lão nhị ghi hận rồi?

- -

Dương Yến nghỉ ngơi mấy ngày, tâm trạng thoải mái quay lại Phương thịnh, thì nhìn thấy nét mặt ngưng trọng của Cao Mỹ Hi.

Cô hỏi: “Sao thế?”

“Chị xem đi.” Cao Mỹ Hi đưa văn kiện cho cô.

Dương Yến mở tập văn kiện ra, sau khi lướt qua, sắc mặt trở lên khó coi, cô không ngờ, Phương Chính Thành vậy mà đem toàn bộ cổ phần thu mua được bán đi, giá trực tiếp công khai.

Bên mua___Hứa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-nha-toi/1500411/chuong-183.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.