Quách Thường Phúc từ chối: “Không cần.”
“ Sao lại đề phòng tôi như vậy hả?” Tưởng Song Kỳ hậm hực bất mãn, thật là, cô cũng đâu có làm gì đâu.
Lúc trước ở trong căn hộ, Quách Thường Phúc thường gác đêm cho Tưởng Song Kỳ, nhưng lúc đó cô ta mặc áo ngủ rất kín đáo chứ không giống bây giờ, cô muốn cậu ở gần như vậy xem cô ngâm mình.
Trong trường hợp này, đôi mắt cậu khó tránh sẽ phải nhìn vào cô.
Để đánh lạc hướng,Quách Thường Phúc thuận miệng hỏi: “ Vết thương trên lưng cô là bị sao vậy?”
Cơ thể Tưởng Song Kỳ đột nhiên trở nên cứng nhắc, ánh mắt cô cũng thay đổi. Chẳng mấy chốc, cô lại đưa ngón tay chỉ vào Quách Thường Phúc rồi hét lên: “ Lưu manh, cậu dám nhìn tôi cởi quần áo, thật không biết xấu hổ mà.”
Quách Thường Phúc khụ khụ vài tiếng: “ Tôi chỉ vô tình nhìn thấy thôi.”
“ Vô tình cũng là thấy rồi, tôi không quan tâm. Tôi cũng muốn nhìn của cậu, muốn xem cơ bụng của cậu!”
“ Rốt cuộc là tại sao?” Quách Thường Phúc giả vờ không nghe thấy và hỏi lại.
“ Vết thương cũ từ rất lâu rồi!” Tưởng Song Kỳ nằm trong bồn tắm, giả vờ thư giãn: “ Nhưng cũng phải cảm ơn nó, nếu không tôi sẽ không có một cuộc sống tốt như vậy rồi.”
Quách Thường Phúc nghe thấy cô nói có gì đó không ổn lắm, cũng không muốn ép cô nói nữa: “ Ngâm mình đi.”
Tưởng Song Kỳ liếc nhìn cậu ta rồi tự lẩm bẩm nói: “Cậu đừng thấy trên tư liệu viết bối cảnh gia đình tôi rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-nha-toi/1500403/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.