Lực chú ý của Trang Uẩn hoàn toàn bị ‘Phượng Khởi’ hấp dẫn, hoàn toàn không nhận ra bạn cùng phòng đã từng quay trở lại, không sai, người bạn cùng phòng này vừa trở về liền cảm giác được sát khí hôm nay hơi nặng nên một chân vừa rảo bước tiến vào cửa, liền lập tức lui ra ngoài, ừm, ra ngoài uống ly trà chiều rồi hẵng quay trở lại.
Tiểu Hạnh Vận: Nam thần, hồi trước cậu mãi không lên mạch, là do bề bộn nhiều việc sao?
Phượng Khởi: Đúng vậy, vội lắm ~
Nói câu nào là kèm thêm một ký tự gợn sóng, con mẹ nó sao hắn không bị sóng cuốn chết luôn đi o( ̄ヘ ̄o#)
Cường độ gõ bàn phím của Trang Uẩn gia tăng rất nhiều, như sống chết muốn giữ lại từng từ khóa trên bàn phím.
Tiểu Hạnh Vận: Bận gì sao? Chẳng lẽ là đang chuẩn bị cho kỳ thi hả? Nghe Thanh Khê nói, nam thần cậu còn đang học đại học, nếu học đại học thì phải có thi giữa kỳ rồi.
Phượng Khởi: Thế thì không.
Mí mắt Trang Uẩn lại nhảy lên, khi nhìn đến hai chữ không có.
Tiểu Hạnh Vận: Ồ. . .
Phượng Khởi: Sao anh không tiếp tục đoán đi ( ⊙o⊙)
Còn bán manh, hắn bán manh còn chưa đủ sao?
Tiểu Hạnh Vận: Không thể đoán được (⊙o⊙)
Vậy! Để! Hắn!
Phượng Khởi: Em đến theo đuổi cô vợ nhỏ (*/ω *)
Trang Uẩn yên lặng nhìn câu nói kia, ba chữ cô vợ nhỏ này rất chướng mắt, nhưng nghĩ đến chuyện Tùy Phong đã thừa nhận mình có cô vợ nhỏ. .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-nha-toi-tuyet-khong-nam-than/2519329/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.