Chuyện bực mình trên mạng tạm thời bỏ qua một bên, hai người cùng đi ra ngoài ăn lẩu, chính là nồi uyên ương mà Trang Uẩn đã nói.
Trang Uẩn vốn không quá thích đồ ăn cay, nhưng lẩu là trường hợp ngoại lệ, anh cảm thấy nếu như lẩu không cay đến mức miệng tê dại thì không còn tư vị gì. Nhưng buổi chiều, anh với Tùy Phong sung sướng làm một lần, hiện tại thân thể còn có chút khó chịu, nên không dám ăn quá cay.
Nhìn vẻ mặt của Tùy Phong liền có thể nhìn ra, Tùy Phong cũng không phải là người thích ăn cay, có điều lúc hắn ăn chút gì đó bên trong nước dùng, cũng có nói với Trang Uẩn, “Không ăn ngon như trong tưởng tượng.”
Trang Uẩn có ý xấu gắp cho Tùy Phong miếng thịt bò cay, “Thử cái này một chút đi.”
Tùy Phong nghi ngờ nhìn Trang Uẩn, ăn một miếng.
“Có phải lẩu nên ăn cay một chút thì mới có cảm giác đúng không?” Trang Uẩn nói, “Cái này vừa ăn vào miệng thì cái mũi cũng thông đúng không?”
Nguyên nhân bởi vì Tùy Phong bị cảm nên trước đó quả thật có chút nghẹt mũi rất nhỏ, có điều, “Nào có, rõ ràng buổi chiều vận động trên giường hiệu quả tốt hơn.”
Trang Uẩn: “. . . . . Đầu óc của em mỗi ngày đều nghĩ cái gì vậy?”
“Nghĩ đến anh.”
Ăn xong một nồi lẩu, hai người đều ăn đến mức mồ hôi đầm đìa, Trang Uẩn cười hỏi, “Thế nào, có phải thoải mái lắm không.”
Hết lần này tới lần khác, Tùy Phong vừa bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-nha-toi-tuyet-khong-nam-than/2519310/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.