Phong: Em muốn biết liền có thể biết.
Trang Uẩn xem xét, có chút ghét bỏ, hắn nói như vậy có khác gì đang nói mình có bao nhiêu lợi hại đâu.
Sau khi Tùy Phong gửi tới tin nhắn này, liền đặt di động để ở một bên, lấy thức ăn đóng gói trong tay đặt lên bàn, nhìn thấy trong một ngăn tủ bên cạnh có để hai cặp lồng, liền thuận tay cầm xuống, thả ở trước mặt Trang Uẩn, còn một thì để cho mình, sau đó lại đưa tay xé mấy tờ giấy trên bàn.
Sau khi tất cả đã chuẩn bị xong xuôi, hắn mới đem đũa dùng một lần đưa cho Trang Uẩn, lại kéo cái ghế đối diện giường ngủ tới, ngồi xuống ở bên cạnh Trang Uẩn.
Trang Uẩn yên lặng nhìn hắn làm xong những việc này, tại sao mình lại có loại cảm giác như đang ở kí túc xá của Tùy Phong vậy?
Lúc Tùy Phong chuẩn bị ăn, thấy người bên cạnh không nhúc nhích nhìn mình, hắn rút tờ khăn giấy lau sạch mỡ đông trên tay lúc nãy không cẩn thận dính vào, lúc này mới cầm điện thoại lên.
Phong: Tại sao không ăn?
“Sao cậu lại giúp tôi mua cơm?”
Phong: Có người hầu hạ anh ăn cơm, anh còn không vui?
Không phải không vui, mà là tâm hoảng loạn đấy, tại sao trong anh lại có một loại cảm giác vô sự mà ân cần vậy. Anh do dự một chút, đem laptop đẩy sang một bên, cầm đũa lên.
Tùy Phong vừa rồi không có chú ý, lúc này quét qua màn hình vi tính, liền chăm chú nhìn thêm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-nha-toi-tuyet-khong-nam-than/2519241/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.