*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Mike-kun
Mike-kun: bữa trước tui có hỏi mn là có phát hiện ra cái gì không, thật ra... công nhỏ hơn thụ một tuổi nhaaaaa. Tác giả có đề cập công là sinh viên năm 2 ở chương 39 và thụ là sinh viên năm 3 ở chương 1. Cho nên từ bây giờ tui sẽ đổi xưng hô tôi - cậu và tôi - anh hen.
------------------------------
Cúi đầu thì ôm phải đùi của nam thần, ngẩng đầu thì nhìn thấy háng của hắn ……
Tống Tử Kỳ suýt chút nữa đã bị cái hình ảnh này kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến mức máu toàn thân chảy ngược mà chết.
Tống Tử Kỳ cảm giác hô hấp của chính mình phun ở dưới háng nam thần, cái phát hiện này khiến cho mặt cậu nóng lên, sau đó cả người liền cứng đờ.
Tɦασ mẹ! Tɦασ mẹ! Tɦασ mẹ……
Tống Tử Kỳ vội vàng buông tay ra, bò dậy, đầu cũng không dám ngẩng lên, vội vàng điên cuồng xin lỗi: “Thật xin lỗi thật xin lỗi thật xin lỗi…… Thật xin lỗi.”
Cậu hết sức cúi đầu, cảm giác hai bên tai đều đỏ ửng.
Sau một trận khả nghi cùng trầm mặc, một thanh âm trầm thấp mà từ tính lại vang lên.
“…… Anh là gia sư của tiểu Trọng sao?”
Tống Tử Kỳ suýt chút nữa đã bị thanh âm của Lương Bá Nhã mê hoặc đến không biết phải làm sao, chờ đến khi cậu phản ứng lại, thì đã theo bản năng mà gật gật đầu.
…… Chờ đã, nam thần có phải…… đã nhận ra cậu rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-nam-than-anh-lam-rot-mot-ban-trai-kia/1122694/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.