Biết được lý do bị Phong Thư Ngâm từ chối, Bùi Vũ Y buồn bã cả ngày, nàng cách xa các sư huynh, ngồi một mình trên bãi cỏ khóc sướt mướt.
Hai mắt mông lung đẫm lệ, nàng chợt nhớ tới lần đầu tiên gặp Phong sư huynh...
Năm đó, nàng vừa tròn sáu tuổi.
Đỉnh núi Tuyệt Trần bông tuyết nhỏ tung bay.
Nàng mặc một chiếc áo bông trắng, khoác bên ngoài là một chiếc áo choàng nhung đen. Xuyên qua hành lang dài đằng đẵng, đi tới Vô Cực Các của phụ thân nàng.
Khi sắp bước qua ngưỡng cửa, nàng nghe thấy giọng phụ thân nói chuyện bên trong.
"Với trình độ của con, nhất định có thể kết đan trước trăm năm, hà tất gì phải nóng vội nhất thời?"
"Chưởng môn, ngài biết, con không chờ lâu được như vậy." Một giọng nói khác vang lên. Nàng mở cửa, tò mò nhìn vào bên trong, và thấy một người đàn ông mặc trang phụccủa một đệ tử trong môn đang đứng quay lưng về phía nàng đối mặt với phụ thân. Hắn rất cao rất cao, lúc đó Bùi Y Vũ mới sáu tuổi, không thể tính được người đó cao bằng bao nhiêu người nàng, dù sao hắn cũng là một đại nhân siêu cao.
"Những gì tổ tiên con truyền lại cũng đủ để con sống hưởng thụ hết đời, nhưng con cứ phải kích hoạt năng lượng trong huyết mạch, phải chịu rất nhiều đau khổ, đau đớn như vậy, con chịu được ư?"
"Chưởng môn, chuyện đau đớn nhất trên đời này, con cũng đã trải qua rồi."
"Aizz." Phụ thân nàng thở dài, như rất bất lực, và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-may-moc/3323076/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.