Sắc trời càng ngày càng tối, mưa khi nãy vẫn còn nhỏ giờ đã nặng hạt hơn. Tối hôm qua độc của Phong Thả Ngâm vừa phát tác, cho dù hôm nay đã uống thuốc và nghỉ ngơi nhưng cũng chỉ khôi phục được hai, ba phần. Nhìn bên ngoài hắn không hề ốm yếu chỉ là môi có chút tái nhợt
Phong Thả Ngâm thấy mưa càng lúc càng to liền kéo Kỷ Hành vào trong khách điếm.
Khách điếm Thanh Tuyền cũng xem như là khách điếm tốt nhất thành Lâm Xuyên, bọn họ vừa bước vào đã có tiểu nhị ra tiếp đón. Phong Thả Ngâm, Phong Ngũ và Phong Lục đã sớm đặt trước phòng nên tiểu nhị rất nhiệt tình nhưng cho dù Kỷ Hành HHành chỉ mặc quần áo vải bình thường thì tiểu nhị cũng không hề thay đổi thái độ.
Phong Lục thấy vậy liền khen ngợi: “Khách điếm này rất tốt! Tiểu nhị cũng không phân biệt đối xử giống như những chỗ khác.”
Phong Ngũ gật đầu đồng ý.
Giọng nói của Phong Lục không nhỏ, chưởng quỹ đứng ở sau bàn thu ngân nghe thấy vậy lẩm bẩm nói, “Chuyện lúc nãy xảy ra trên đường ai cũng biết, tiểu nhị kia ân cần như vậy là sợ bị vị thiếu hiệp đó đánh cho một chưởng…”
Phong Lục:…
Hắn nghiêng đầu quay sang nhìn chưởng quỹ, chưởng quỹ vẫn đang lẩm bẩm, hình như không biết rằng họ đã nghe thấy hết.
Phong Thả Ngâm thấy vậy không nhịn cười được, người bình thường đều biết các giác quan của người tập võ nhạy bén hơn bình thường nhưng lại không hề biết nhạy bén đến mức độ nào. Chưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-may-moc/2994785/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.