Sau khi ăn xong nói chuyện trên trời dưới đất trong ba mươi phút năm mươi hai giây, sau khi Phong Thả Ngâm thu dọn đồ ăn rồi dặn dò y nghỉ ngơi liền đi ra ngoài.
Năng lượng còn lại 12%, Kỷ Hành một lần nữa nằm xuống giường bắt đầu tắt máy, cân nhắc tới ở đây vẫn còn hai nhân loại, nếu như y vì tiết kiệm năng lượng mà tắt chức năng ngụy trang thế nào cũng khiến bọn họ khủng hoảng, vì vậy Kỷ Hành chỉ có thể nhìn chằm chằm biểu tượng năng lượng hình đồng hồ cát rồi nhắm hai mắt lại.
Phong Thả Ngâm sau khi rửa bát xong liền tìm được Đổng Kính Cho trong rừng mận.
Đổng Kính Chi mặc áo dài xám, thoạt nhìn không khác gì một ông lão bình thường đang đứng giữa rừng cây mơ, một tay cầm sách một tay khác cầm bút phác hoạ phía trên.
Nhận ra Phong Thả Ngâm lại đây, ông dừng bút, trên mặt lộ ra nụ cười hòa ái, “Có chuyện gì không?”
Phong Thả Ngâm cung kính ôm quyền, sau khi hành lễ mới nói: “Vãn bối tới đây tìm tiên sinh là muốn hỏi tiên sinh có thuốc gì giúp mọc tóc hay không, ta thấy Kỷ Hành… y…”
“Cái này à? Không cần phải lo lắng.” Đổng Kính Chi vung tay, vẻ mặt vô cùng thoải mái, “Chờ vết thương trên người y khỏi hẳn, ta làm cho y một viên thuốc, uống vào sẽ tốt lên ngay.”
Nghe vậy Phong Thả Ngâm thoáng thở phào nhẹ nhõm, lại vẫn chưa yên tâm liền kể lại việc thăm dò Kỷ Hành hôm nay, hỏi: “Kỷ Hành dường như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-may-moc/2994759/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.