Kỳ nghỉ hè đã qua ba ngày, Chu Nịnh Nịnh bắt đầu đến lớp dạy. Cô Trịnh thật sự sắp xếp cho cô một lớp của trẻ em, chuyện này khiến cô rất vui vẻ. Tuổi cô còn khá nhỏ, tướng mạo lại ngọt ngào đáng yêu, đứng cùng với học sinh cấp 3 thì không ra dáng giáo viên chút nào. Tuy cô có kiến thức tốt, nhưng đám học trò vẫn có chút không phục, mấy nam sinh cá biệt hay trêu chọc vui đùa không ngại miệng, Chu Nịnh Nịnh quả thật không quản lý nổi.
Lớp trẻ em đều là học sinh tiểu học, tuổi còn nhỏ lại rất nghe lời, Chu Nịnh Nịnh tự nhận bản thân cô vẫn có chút thủ đoạn để đối phó với những bạn nhỏ này.
Hôm nay, sau khi từ lớp dạy về nhà, Chu Nịnh Nịnh liền thấy xe của anh trai cô đỗ dưới lầu, có chút kinh ngạc và vui mừng! Cô đã không gặp anh trai hơn một tháng rồi, hôm cô tông xe đã gọi cho anh, anh nói anh đang giúp đỡ ở bệnh viện huyện, rất bận, có chuyện gì thì đợi anh trở về rồi mới nói. Cô còn chưa kịp nói với anh chuyện cô tông xe phải bồi thường, điện thoại đã bị cúp máy.
Một bước hai bậc thang, rất nhanh, Chu Nịnh Nịnh đã đến tầng 5, cái trán đã phủ một lớp mồ hôi. Vừa lấy chìa khóa ra liền phát hiện cửa nhà không khóa, để lại một khe hở nhỏ, cô đẩy cửa ra, thăm dò từng bước đi về phía phòng khách, cười tủm tỉm chạy đến bên cạnh người đàn ông đang ngồi trên ghế salon, ngọt ngào gọi một tiếng: “Anh!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-kieu-ngao/205534/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.