“Con trai, hôm nay mẹ có nấu món sườn chua ngọt cho con đây…”
“Mẹ hôm nay mua được nhiều, mấy dịp đặc biệt thế này nên bồi bổ cho con…”
Đào Nguyên đang lần theo tiếng nói trong giấc mơ, nhưng lại không thấy điểm cuối cùng của tiếng nói ấy…
Xung quanh đều chỉ là một mảng đen không lối đi rõ ràng, cậu mò mẫm mãi cũng chỉ là một không gian bao phủ lấy cậu không khẽ hở.
Cậu muốn khóc, nhưng tiếng nói ấy lại vang lên phía sau….
“Tiểu Nguyên, lại đây ăn thịt với cả nhà đi.”
Không gian xung quanh bất chợt thay đổi, cậu lại nhìn thấy cha mẹ đang ngồi trên bàn ăn ở ngôi nhà cũ, đang nhìn cậu với ánh mắt chan chứa tình yêu thương.
“Mẹ……”
Người mẹ vội chạy tới ôm cậu: “Tiểu Nguyên, con sao vậy, ở trường họ lại bắt nạt con nữa hả?”
“Con không có….”
Cậu lắc đầu phủ định việc này, đây chỉ là một giấc mơ mà thôi, nhưng tại sao….
Nó lại giống thật đến như vậy….
Bố cậu cũng vội lên tiếng: “Cũng không sao, nay con tốt nghiệp tiểu học rồi, chắc chắn lên cấp hai sẽ không chuyện thế này nữa đâu.”
“Tiểu Nguyên, mau lại ăn đi, đồ ăn sắp nguội rồi…”
Cậu vô thức đi theo mẹ ngồi trên ghế bàn ăn, gắp lấy một miếng sườn đầu tiên, khoảnh khắc cậu cho vào miệng thì hương vị quen thuộc này thực sự không khiến cậu nhớ mong.
Đây là hương vị do chính tay mẹ cậu làm, dù bên ngoài ngon cỡ nhiêu cũng không thể nào so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-jg-da-cuoi-toi/3490139/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.