Viễn Phong tạm biệt mọi người và MC trước sự tiếc nuối vô tận của họ, họ còn muốn hỏi thêm một chút về đời sống riêng tư của anh nhưng cũng tự biết giới hạn của mình.
Nam thần JG của giới Esport không phải cứ lúc nào là tham gia những sự kiện thế này, đã vậy đây còn là lần đầu tiên tham gia sự kiện offline từ khi ra mắt đến giờ, phải để anh ấy rời đi trong niềm vui mới đúng.
BTC cũng không muốn gượng ép tuyến thủ phải nán lại, càng không thể ép người hiếm hoi lắm mới xuất hiện trước cộng đồng mà không phải trên sân đấu ở lại giao lưu với người chơi.
Cậu nhìn bóng lưng anh bước xuống sân khấu, lại cảm thấy hai người vừa gần lại cũng vừa xa, dẫu đang ở bên nhau nhưng lại có rào cản.
Tại sao, cảnh tượng này lại khiến tim cậu như vừa bị rạn nứt thành trăm mảnh……
“Nguyên….Nguyên….Em ổn không đấy?”
Minh Vân lay cậu mấy hồi, cậu mới giật mình mà nhìn cô, một giọt nước mắt đằng sau mặt nạ chợt rơi lệ lúc nào không hay cũng như không ai biết cả.
“Em có ổn không, nếu thấy không ổn thì chúng ta nên đi bệnh viện kiểm tra….”
Cậu vội lắc đầu từ chối thành ý của cô: “Không sao đâu chị, em chỉ là….nghĩ anh ấy quá giỏi trong độ tuổi này mà thôi.”
Cô thừa nhận điểm này: “Đúng trọng tâm, chứ ít tuyến thủ nào lại được như anh ấy lắm, càng không nói tới chứng khoán và đầu tư.”
Cậu lắng nghe cô giải thích kỳ tích về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-jg-da-cuoi-toi/3471974/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.