Lục Giam từ Starbucks(*) đi ra, một bên vừa uống cà phê một bên xem Wechat.
(*) Một thương hiệu cà phê nổi tiếng
Lục Ngôn: [Gần đây thời tiết lạnh,nhớ mặc nhiều quần áo, anh, đừng để bị đông đá]
Lục Giam: [Anh biết rồi, cậu cũng thế]
Lục Ngôn: [Em đã có bạn gái nhắc nhở, anh không có, hahaha]
Lục Giam: [Cậu gần đây có gặp dấu chấm than màu đỏ(*) không?]
(*) Dấu chấm than thường để báo lỗi hay nhắc nhở gì đó
Lục Ngôn: [Không có, sao thế?]
Ngay lúc đó,điện thoại Lục Ngôn rung lên, lập tức xuất hiện tin tức có dấu chấm than màu đỏ cùng hàng chữ trắng phía dưới: Lục Giam đã xóa bạn bè, hai bạn không còn là bạn bè.
Lục Giam hừ nhẹ một tiếng, cất điện thoại đi, uống một ngụm cà phê.
Có thương tổn thì cả hai cùng thương tổn:)
Anh đang trên đường đến thang máy, không ngờ từ chỗ ngoặt đột nhiên xuất hiện một người. Hai người không tránh kịp, vừa vặn va phải nhau,ly cà phê trong tay Lục Giam trong nháy mắt bắn ra, toàn bộ đổ lên người anh.
Lúc bình thường thang máy người đến người đi, ồn ào náo nhiệt. Nhưng ở trong một góc lúc này, không khí ngưng đọng lại.
Tô Diệc ngẩng đầu, nhìn chàng trai trước mắt có chút quen nha, ngơ ngẩn một lúc.
Là, là anh ta!!
Đây được xem là nghiệt duyên a!!!!
Lục Giam rũ mắt nhìn chằm chằm Tô Diệc, thanh âm trầm thấp: " Cô và tôi có thù oán gì sao??"
Trí nhớ của anh vẫn luôn rất tốt. Huống chi sống 20 năm qua, lần đầu tiên bị người ta lôi kéo tuột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-hoan-my/2833/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.