Ăn cơm chiều xong trễ, Lục Giam rửa sạch hai quả táo.
Tô Diệc đang muốn lấy, anh lại đem mâm hoa quả đi tiệt trùng. Sau đó từ trên mâm lấy ra một con dao, bắt đầu gọt vỏ.
Nhìn ra được từ trước nay anh chưa làm việc này, tay có chút ngượng. Một quả táo bị anh gọt đến xấu xí, như bị hủy dung.
Bất quá người này nhan sắc cao, tay cũng rất đẹp a, Tô Diệc liền không hé răng, nhìn anh gọt.
Lục Giam vốn dĩ cho rằng gọt vỏ không có gì khó, làm rồi, mới thấy đúng là không dễ dàng. Tô Diệc lại cả ngày nhìn anh chằm chằm không chớp mắt, nhìn đến trán anh dần dần chảy mồ hôi, tay càng không thể khống chế lực đạo.
Cuối cùng từ một quả táo bằng nắm tay của thiếu niên bị anh gọt thành quả táo xấu xí bằng nắm tay của trẻ con.
Tô Diệc phụt một tiếng vui vẻ:" Anh nói đây vẫn là quả táo?"
Lục Giam bị cô cười đến mặt có chút nóng:"Không ăn thì thôi"
Tô Diệc cười hì hì, đoạt qua, cắn một cái răng rắc:" Thật ngốc, sẽ không gọt như vậy"
"Em sẽ?"
"Em sẽ không dùng dao gọt, có thể dùng đồ bào mà"
Lục Giam đúng là không nghĩ tới. Anh đứng dậy đi vào phong bếp, tìm đồ bào, liền đem táo gọt vỏ.
Rất tốt, anh không thể không thừa nhận, anh thật ngốc.
Lục Giam lần nữa đưa quả táo cho cô, Tô Diệc lắc đầu tỏ vẻ từ bỏ.
"Kỳ thật em thấy anh là người trong ngoài không đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-hoan-my/2241846/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.