Giải đấu cờ vây League sau khi giằng co gần nửa năm cuối cùng cũng gần kết thúc. Trường Y vốn dĩ không được coi trọng, lại một đường đi đến bán kết, có thể xem là đột phá trong lịch sử.
Thứ bảy này, bọn họ sẽ thi đấu cùng hạng 5 năm trước--- Trường J, tranh đoạt hạng 3.
"Trường J vốn cũng là một đội mạnh, cờ chủ tướng vững vàng, biết tiến biết lùi, thật không dễ đối phó." Lục Giam nhéo nhéo khuôn mặt Tô Diệc, nói.
"Đừng khẩn trương, cố lên, anh nhất định làm tốt." Tô Diệc giữ tay anh. Người này mỗi lần thấy cô, không phải xoa xoa đầu, thì chính là xoa xoa mặt, hoặc là đùa giỡn với những ngón tay.
Lục Giam lắc đầu:" Anh muốn em nói câu kia cơ."
Tô Diệc nghi hoặc mà nhìn anh:" Câu gì?"
Khóe môi Lục Giam cong lên, chân mày nhướng nhướng:" Lục Giam, Lục Giam, em yêu anh, như chuột yêu gạo."
Lòng Tô Diệc nhảy dựng, da mặt cô rất mỏng nha:" Em cự tuyệt."
"Liền nói một lần thôi, được không?" Lục Giam dúi người nói ở bên tai cô, mang theo dụ dỗ. Thanh âm anh vốn là trầm thấp dễ nghe, Tô Diệc cảm thấy cho dù anh nói gì thì chính mình có lẽ đều đáp ứng.
"Vậy anh không được cười."
"Ân, không cười, em nói đi."
"Lục Giam, Lục Giam, em......yêu anh, như chuột yêu gạo." Tô Diệc âm thanh nói càng lúc càng nhỏ, cuối cùng chỉ còn lại như tiếng muỗi hừ hừ.
Sau đó cô nghe được thanh âm Lục Giam cười khẽ.
Tô Diệc ngước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-hoan-my/2241813/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.