*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lục Tùng đầu tóc hoa râm, sắc mặt nhuận hồng, ánh mắt sáng ngời, tinh thần khỏe mạnh. Mặc bộ dồ Thái Cực quyền bằng lụa, trong tay xách lồng chim, Tam Béo luôn tràn đầy tinh lực lại hiếm khi mà đang ngủ.
Trong lòng Tô Diệc chợt khổ, sao lại gặp phải chuyện này chứ. Cô cũng không biết đầu óc mình như thế nào, đột nhiên khom lưng mà hô một tiếng:" Chào ông ạ."
Tư thế vài phần giống như con nợ gặp đại ca xã hội đen.
Lục Giam trán treo đầy hắc tuyến. Anh vội vàng đưa đồ vật quý giá trong tay cho ông nội nhìn:" Ông, Tô Diệc nghe nói ông thích ăn tương giò, vừa lúc chúng con Thiên Phúc Hào mua cho ông, còn có bánh đậu tô,....."
Ánh mắt Lục Tùng ở trên người Tô Diệc đánh giá một vòng, biểu tình trên mặt không có gì biến hóa, rất có cảm giác không giận nhưng vẫn uy vũ.
Ông nhìn Tô Diệc gật gật đầu, nói hai chữ:" Tới đây." Liền đem lồng chim đi ở phía trước.
Tô Diệc nhăn mặt giống như cái bánh bao, hết sức lực hỏi Lục Giam:"Làm sao bây giờ đây?"
Lục Giam cười lắc đầu: "Không có việc gì."
Lại đi thêm 20m, cuối cùng bọn họ dừng trước dừng lại trước một khu nhà có cánh cổng màu đen.
Theo cánh cửa mở ra, đập vào mắt là một phần sân trống trải, ở giữa là một hòn núi giả màu trắng được xếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-hoan-my/2241807/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.