Buổi chiều cuối cùng của kỳ nghỉ Tây Nguyên đán, Tô Diệc rốt cuộc cũng đi ra cửa nhà Lục Giam. Bất quá không phải đi xem phim hay đi chơi, mà là đi đến trung tâm mua sắm gần nhất.
Cô muốn mua kem che khuyết điểm.
Ba ngày qua, Lục Giam đã để đủ dấu tây trên cổ cô, không có bất cứ quần áo nào có thể che được nữa. Hơn nữa ngày mai đã phải đi học, cô không thể ở trong phòng học mà mang khăn choàng đi?
Trong thang máy, Tô Diệc lấy điện thoại ra, căm giận mà đem nickname ngọt ngào của Lục Giam là "Ông xã" đổi thành "Nhị cẩu tử".
Khi cô hoạt động, Lục Giam ở một bên nhìn. Anh nhè nhẹ sờ đầu cô, nói: "Ấu trĩ."
Tô Diệc hừ một tiếng.
Tay Lục Giam lại đi xuống, ở trên vành tai mềm mại của cô nhéo nhéo, sau đó khom lưng đến bên môi cô, mang theo ý cười rõ ràng:" Hay là để em cắn anh lại?"
Tô Diệc nhìn chiếc cổ thon dài của anh, hai tay đặt lên vai anh, nhẹ nghiêng đầu, há miệng ngậm lấy chỗ hầu kết, dùng sức hít mạnh.
Ở khoảng cách cực gần, Tô Diệc nghe được hô hấp anh đột nhiên ngưng trọng.
Cô lùi về sau hai bước, nhìn dấu dâu tây mình để lại trên hầu kết của anh, hài lòng gật đầu.
Cửa thang máy mở ra, cô nhẹ nhàng bước ra ngoài.
Ở phía sau, Lục Giam hô hấp thật sâu một chút, cảm thấy chính mình sắp bị cô dày vò chết.
Tô Diệc trước giờ không dùng che khuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-hoan-my/2241749/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.