Sắc trời vừa hừng sáng, Lục Giam liền tỉnh dậy, Tô Diệc vẫn cuộn tròn trong lòng anh, mệt mỏi mà ngủ.
Đêm qua rốt cuộc anh vẫn được như ý nguyện. Anh căn bản là không bình thường lại được, hơn nữa còn dùng mọi lý do bản thân không thể đình chỉ, dụ dụ dỗ dỗ cô, cuối cùng ôm cô ngồi phía trên.
Tâm trí chuyển động, sự vui sướng kia lại lần nữa xuất hiện trong đầu anh. Cùng người mình yêu gần gũi, không những sảng khoái về thân thể, mà còn vui vẻ về mặt tinh thần. Bọn họ hợp nhau như thế, ai cũng đều vui mừng.
Lục Giam hôn hôn lên trán cô, mí mắt, ngón tay nhẹ nhàng vuốt mặt cô.
Giấc ngủ bị làm phiền, mày Tô Diệc nhíu lại, mắt giật giật, gọi:" Lục Giam....."
Thanh âm yếu ớt mềm mại, giống như tiếng mèo kêu.
Khéo môi Lục Giam cong lên một điệu cười sung sướng, ở bên tai cô nhẹ nhàng lên tiếng.
Mày Tô Diệc giãn ra, bên môi cũng treo ý cười nhàn nhạt.
Lục Giam phát hiện mỗi lần cô bị đánh thức đều sẽ gọi tên anh, khi nghe được tiếng anh, sẽ chui vào lòng anh cọ cọ, sau đó nặng nề tiếp tục ngủ.
Anh không khỏi nhìn gương mặt ngủ say của cô đến phát ngốc. Anh tự nhận mình là một người khá bảo thủ, kế hoạch nhân sinh đều theo quy luật cũ, chưa từng nghĩ sẽ yêu đương lúc học đại học. Anh là chờ chuẩn bị xong sự nghiệp mới tính đến chuyện yêu đương, lập gia đình, người ở bên cạnh vẫn ổn, tránh đi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-hoan-my/2241722/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.