- Nài! Làm gì mà khóc như trẻ con vậy? Nãy còn mạnh miệng lắm cơ mà!
Nhi nghe thấy tiếng nói vội giật mình, lau lau đi những giọt nước mắt, đôi kính cận cũng vì thế mà lấm lem nước mắt. Nhi hắng giọng nói:
- Này, cậu theo dõi tôi?
- Ảo tưởng sức mạnh. Chán quá nên ra ngoài chơi. Ai ngờ gặp mày!
Cậu bạn kia nãy nó gặp ở nhà hắn nói rồi ngồi xuống ghế đá, cạnh Nhi, nó vội ngồi xích ra.
- Giới thiệu bản thân đi. - Nhi mở đầu câu chuyện.
- À! Tao tên Vũ Anh Tuấn, em họ của Vũ Cao Anh Quốc. Tao mới từ bên Hà Lan về. Tao 2k5, bằng tuổi mày đấy. - Cậu bạn tên Anh Tuấn kia hãnh diện giới thiệu.
Nhi nghe xong chợt hiểu ra vấn đề, gật gù nói: - Ra thế, thảo nào thấy là lạ.
- Sao nào! Thấy tao đẹp trai hả?
- Sùy! So với Anh Quốc, cậu còn thua xa. - Nhi phẩy phẩy cái tay. - Nhìn mặt non choẹt như học sinh lớp 8.
- Nài... - Anh Tuấn cứng họng lườm Nhi. - Mà ...nhìn mày có khác gì học sinh lớp dưới đâu. Tao đoán mày 1m50 là cùng.
Nhi nghe xong vỗ tay đôm đốp:
- Giỏi thế ? Tôi mới có 1m45 ak. Cho nên tôi mới bảo tôi tự hào về chiều cao của mình mà.
Anh Tuấn dở khóc dở cười:
- Ủa! Mà mày không thấy tự ti sao?
- Hồi trước thì có, nhưng mà bây giờ thì hết rồi. Bố mẹ tôi sinh ra tôi, đương nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-hien-huu-giua-lop-hoc/2156115/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.