Tối hôm đó, ba đứa Phương, Ánh, Nhi tụ tập đông đủ tại nhà Anh Quốc. Anh Tuấn hôm qua mới bị hắn giáo huấn một trận nên bây giờ im re, không dám ồn ào nữa. Cậu tuy là hay chơi bời nhưng được cái lại rất thông minh, cho nên những điều gì đã nghe qua một lần đều có thể nhớ. Ngoại trừ mấy lời dạy dỗ của anh họ đều như "gió thoảng qua tai"
Lúc chưa bắt đầu vào học, Anh Tuấn thấy Nhi ngồi im, thỉnh thoảng lại giở qua giở lại vài trang vở làm bài đợi Anh Quốc chuẩn bị thứ gì đó. Tò mò, cậu hỏi:
- Ê, mít ướt, mày làm cái gì mà cứ giở qua giở lại vậy?
"mít ướt"??? Một dấu chấm hỏi to đùng trên đầu nó, nó quay sang chỗ Anh Tuấn lườm cậu định tung chiêu nhưng rồi cơ mặt lại giãn ra. Nhi lại nhớ tới lời mẹ dặn hồi chiều :" Con đến nhà người ta học thì cũng phải có thành ý một chút, người ta có làm gì quá đáng thì mình cũng nên bỏ qua cho họ" Sau một giây suy nghĩ, nó quyết định bỏ qua rồi quay ra làm bài tiếp.
- Ê, sai kìa- Anh Tuấn lấy tay chỉ trỏ bài của Nhi- Chỗ này phải trục căn thức ở mẫu chứ!
- Cảm ơn- Nhi nhỏ nhẹ "nhe răng cười hiền hậu" rồi quay ra sửa chõ sai.
- Ê, lại sai kìa- Anh Tuấn tiếp tục lấy tay chỉ- Chỗ này mày bỏ ngoặc sai dấu, đáng nhẽ phải là dấu trừ.
- Cảm ơn nha, cậu tốt bụng quá- Nhi tiếp tục trưng cái bộ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-hien-huu-giua-lop-hoc/2156112/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.