Bố Bảo đặt tay lên vai Bảo nói:
- Vì công ty nhà chúng ta là công ty nhỏ, nên bây giờ bố muốn hai gia đình hợp tác với nhau để trở thành công ty lớn. Hơn nữa... chúng ta sẽ lập hôn ước cho hai đứa!
- Hôn ước? - Bảo nhăn mày
- Đúng rồi đó Bảo- Thu An ngồi đó nói già theo- Không phải tôi cũng thích cậu sao? Như vậy cũng tốt mà...
Bảo nghe xong trợn ngược mắt lên, tức anh ách nói:
- Nhưng mà tôi không thích cậu? Cậu hiểu không?
- Bảo! - Bố Bảo lên tiếng
Bảo lại cố gắng ngắt lời ông:
- Mọi người tưởng con sẽ đồng ý sao? Không bao giờ! Con biết từ lâu mọi người đã khinh thường Phương và gia đình nó. Bố nó mới lập được cái công ty trên tỉnh chưa phát triển. Nhưng bố mẹ không biết, cái cơ ngời mà bố mà ông nội nó gây dựng do nó thừa kế lại lớn hơn gấp trăm lần chúng ta.
- Con nói thế có nghĩa là như thế nào? - Mọi người không khỏi thắc mắc
Bảo cười, nụ cười chẳng có gì để gọi là thân thiện:
- Thế thì mọi người đã không biét rồi...
[ Nhà Anh Quốc]
- Cái gì?
Nhi và Ánh nghe Phương kể xong thì lập tức hét lên, mắt chữ O, mồm chữ A.
Còn Anh Quốc với Anh Tuấn thì chẳng hiểu đầu đuôi câu chuyện là gì nên chỉ ngồi nghe.
Ánh nói tiếp:
- Thế thằng Bảo có biết cái công ty đồ sộ trong Nam nhà này không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-hien-huu-giua-lop-hoc/2156110/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.