Bất tri bất giác hơn nửa tháng trôi qua, hai người dần dần trở thành bạn tốt.
Hiện tại, Phương Duyệt Tần đang ở nhà, cảm thấy có chút đói, nên đi về phía tủ lạnh, mở tủ lạnh ra, nhìn xem có gì ăn được không, lúc này di động bỗng đổ chuông.
.....Phương Duyệt Tần rảnh tay chậm rãi cầm di động lên, thấy anh trai Phương Vũ Thần gọi đến, nhanh chóng ấn trả lời, "Uy ~ anh trai".
"Uy ~ em gái thân ái nha, có thời gian không?"
"Có, sao vậy?"
"Là như vậy, em nghỉ hè đã lâu như vậy, anh trai cũng không có mời em ăn cơm, hôm nay muốn mời em đi ăn, em chắc là sẽ không cự tuyệt anh trai thân yêu nhất của em chứ?"
"Phương Duyệt Tần nhẹ giọng hỏi, "Anh trai, có phải anh gây họa lớn gì rồi không?"
Phương Vũ Thần chột dạ nói: "Không ~ anh làm sao có thể gây họa lớn gì."
Phương Duyệt Tần vẻ mặt nghi hoặc nói, "Không đúng nha, bình thường anh sau mỗi lần gặp rắc rối, đều muốn em đến xin bác cả tha thứ, mới tới mời em ăn cơm."
Lúc này Phương Vũ Thần day day huyệt Thái Dương nói, "Thực sự không gặp rắc rối mà, quên đi, nói thật với em vậy, anh tính mời bạn bè ăn cơm một chút, để tỏ thành ý, anh quyết định tự mình làm, vốn nghĩ làm theo sách dạy nấu ăn rất đơn giản, kết quả là anh đã đánh giá quá cao thực lực của mình, cho nên, em hiện tại nhất định phải tới giúp anh đó ~ nếu không anh nhất định sẽ bị bọn họ cười nhạo."
"Là như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-cua-toi-sieu-dang-yeu/1149641/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.