—
Lê Ứng dõi theo Giang Dục chăm chú, còn cậu thì cụp mắt, cảm thấy da đầu mình sắp tê dại đến nơi.
Hồi lâu sau, Lê Ứng hỏi: “Vậy em nhìn ra được chưa?”
Giang Dục dùng một tay quệt đi hơi nước đọng lại bên ngoài ly cocktail, rề rà đáp: “À, đúng là rất đẹp.”
“…Thế có thích hợp không?” Lê Ứng lại hỏi.
Giang Dục không hiểu tại sao anh còn phải hỏi vấn đề xấu hổ như vậy.
Sau đó cậu sực nhận ra hình như mình là người nhắc đến vấn đề này trước, còn quan sát xem môi người ta có thích hợp để hôn hay không nữa.
Điên mất rồi, Giang Dục không khỏi mắng thầm mình một tiếng. Thế rồi cậu hớp một ngụm rượu, nghiêm túc bình luận: “Ừm, không tệ, rất thích hợp.”
Điệu bộ giả vờ bình tĩnh của cậu trông rất thú vị, Lê Ứng không kìm được mà nở nụ cười, cố ý hỏi: “Em thấy hợp ở điểm nào?”
Giọng điệu anh rất đỗi thong dong, vốn đã dễ nghe sẵn, bấy giờ dưới ngọn đèn mập mờ và tiếng nhạc sôi nổi, giọng anh bỗng trở nên có phần quyến rũ.
Giang Dục lặng đi vài giây, cuối cùng cậu không thể nhịn được nữa, quay sang lườm anh sắc lẹm, ánh mắt như đang nói “anh có thể một vừa hai phải được không”.
Hai người nhìn nhau hồi lâu, Lê Ứng bỗng nở nụ cười, anh chịu thua đầu hàng, tự giác nhận sai: “Anh sai rồi, anh không trêu em nữa.”
Lúc này Giang Dục mới dời mắt đi một cách miễn cưỡng. Sực nghĩ đến điều gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-cua-chi-gai-yeu-tham-toi/3332081/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.