Phòng học bên này.
Lộ Dật Hàng cùng Phù Thải Nghênh sau khi rời đi, thầy Diêu liền thấy Lâm Diễn cùng An Khê trước sau rời đi phòng học. Theo thói quen tính đẩy đẩy mắt kính trên mũi.
Trong phòng học mọi người đều đi được không sai biệt lắm, chỉ còn lại có vài người còn ở chỗ chậm rãi thu thập đồ vật hoặc là nói chuyện phiếm. Lại dặn dò bọn họ nhớ rõ đóng cửa sổ cùng tắt đèn đều trong phòng học, liền thấy Thẩm Hoài xách theo balo đi ra ngoài cửa.
Dừng một chút, vẫn là gọi lại Thẩm Hoài.
“Thẩm Hoài, em cùng thầy đi đến cổng trường đi. Thầy có việc muốn hỏi em.” Diêu Dự nói.
Thẩm Hoài gật đầu, lễ phép mà nói: “Được ạ, thầy Diêu.”
Hai người vừa đi ra cổng trường,vừa nói chuyện. Thầy Diêu đầu tiên là quan tâm Thẩm Hoài vài câu: “Thành tích gần nhất vẫn là rất ổn định, thầy cảm thấy em như vậy là đang trong trạng thái đi xuống, Q cực kỳ không thành vấn đề. Thầy nhớ rõ em khi cấp hai, tới tìm ta nói chuyện, là lựa chọn xuất ngoại hay vẫn là đại học trong nước? Như thế nào, hiện tại suy xét tốt chưa?”
Thẩm Hoài nhấp môi: “Suy xét đến không sai biệt lắm. Đại học trong nước đi.”
Diêu Dự hơi giật mình: “Thẩm Hoài, thầy dạy em hơn hai năm, cũng chưa gặp em dùng từ ‘ không sai biệt lắm ’ để hình dung. Như thế nào, lần này khó có thể lựa chọn như vậy sao? Vẫn là có nhân tố gì cản em lại sao?”
Thẩm Hoài lắc đầu: “Thưa thầy, chuyện này em lại đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-cho-to-muon-so-tay/79216/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.