Chương trước
Chương sau
Một đêm ngon giấc, Chung Lâu Vũ sớm sớm liền theo Quân Sương đi đến tiểu bí cảnh sắp mở phía trước. Cùng hắn giống nhau, bên người mỗi cái tán tu đều có một tu sĩ cao giai đi cùng, hoặc là Nguyên anh kỳ, hoặc là Phân thần kỳ, nhìn biểu tình hưng phấn của các tán tu, hiển nhiên những người này đều là sư phụ được sắp xếp cho bọn họ.
Quân Sương ở trong đám người này không nghi ngờ gì chính là hạc trong bầy gà, hắn người này không chỉ một thân thuần trắng, ngay cả tính cách cũng lạnh như băng. Chung Lâu Vũ không biết hắn vì cái gì phá vỡ quy củ trước đây tham gia trong trận tiêu diệt ma tu lần này, nhưng ở bên cạnh hắn luôn khiến người cảm thấy an tâm.
Người này tương đối cao ngạo, cao ngạo đến nỗi trước giờ vẫn khinh thường sử dụng âm mưu quỷ kế, mâu thuẫn có thể giải quyết sẽ trực tiếp dùng kiếm giải quyết.
“Không cần lo lắng.” Quân Sương như nắm bắt được tâm sự của đồ đề nhà mình, hắn nhẹ nhàng đè lại bả vai đối phương, “Ta sẽ bồi ngươi.”
Cửa vào tiểu bí cảnh ở dưới một ngọn huyền nhai, lúc này liền thấy một bên huyền nhai loé qua một đạo hồng quang (cầu vồng),lập tức có Phân thần tu sĩ nhanh chóng bấm tay niệm pháp quyết dùng linh lực kiềm chế, đợi đến khi hồng quang tăng lên đến mười mấy đạo, đột nhiên cùng hợp lại một chỗ, hoá thành quang mang bạch sắc chói mắt.
Chung Lâu Vũ nhịn không được nheo mắt lại, lúc này đã có người tuyên bố cửa vào tiểu bí cảnh đã mở, rất nhiều tu sĩ nóng tính đã xông vào.
“Đi thôi.” Ánh mắt Quân Sương đảo qua rất nhiều thần sắc bất đồng của các tông môn trưởng lão một bên, bọn họ giống như muốn đến chỗ hắn thảo luận vài cái gì đó, lại chỉ bất an đứng tại chỗ, dường như muốn dùng cách thức này khiến Quân Sương khuất phục, có điều thái độ do do dự dự này đổi lại chỉ là một bóng lưng đạm nhiên dẫn tiểu đồ đệ nhà mình tiến vào tiểu bí cảnh.
Nếu không ngoài ý muốn, vị trí tiến vào tiểu bí cảnh là tuỳ cơ xuất hiện, thông qua lối vào quả nhiên Chung Lâu Vũ chỉ thấy Quân Sương đứng ở bên cạnh, Hắn đánh giá bốn phía, Đây là một dãy núi liên tiếp, vô luận từ chỗ nào nhìn ra, đều không có sự vật khác.
“Sư phụ, chúng ta đi theo hướng nào đây ?” Chung Lâu Vũ lộ ra vài phần nóng lòng muốn thử, loại đồ vật bí cảnh này đối với tu chân giả vĩnh viễn có lực hấp dẫn, liền tính là từng đi một lần, cũng không thể cản trở hưng phấn của Chung Lâu Vũ.
Có điều Quân Sương và hắn nghĩ lại không giống nhau, “Đâu cũng không đi.”
Tiến vào bí cảnh nhưng chỗ nào cũng không đi ? Biểu tình hưng phấn trên mặt Chung Lâu Vũ lập tức cứng lại.
Bộ dáng đồ đệ ngốc lăng thặt đáng yêu a !
Tâm trạng Quân Sương rất tốt, hiếm có giải thích một câu : “Nơi này có linh mạch, có thể nhanh chóng đề cao thực lực của ngươi.”
Chung Lâu Vũ chớp chớp mắt, ám đạo này thực may mắn, mặc dù chỉ muốn cướp đoạt đầy đủ linh lực, hắn liền có thể nhanh chóng hồi phục đến tu vi Hợp thể kỳ, bất quá loại tốc độ này khó tránh phần quá kinh thế hãi tục, hiện tại hắn đại khái có thể mượn cớ là Quân Sương trợ giúp, ngược lại giảm đi rất nhiều phiền toái.
“Cảm ơn sư phụ !” Lần này hắn ngược lại là cam tâm tình nguyện bái kính sư phụ nhà hắn.
Quân Sương giống như rất quen thuộc bí cảnh này, hắn mang Chung Lâu Vũ đi trong sơn mạch hơn nửa canh giờ, mới dừng lại ở một trước một đỉnh núi không khiến người chú ý, đi vòng quanh đỉnh núi hai vòng, liền tiến vào từ một cái động khẩu thông thẳng đến bên trong đỉnh núi.
Không giống như tưởng tượng, bên trong sơn động không phải đen như mực, đỉnh sơn động cao cao do vô số linh thạch hợp lại mà thành, chúng hình thành bộ dáng thạch nhũ ở giữa không trung, tản phát ra bạch quang ôn hoà, ngẫu nhiên có thuỷ linh lực nguyên chất ngưng tụ thành thực thể rơi xuống. Trong động rất rộng rãi, có điều trung tâm bị một cái linh hồ chiếm cứ gần nửa diện tích, nếu lại tỉ mỉ quan sát, linh hồ kia là lấy cực phẩm linh thạch làm cơ sở, linh lực nồng độ cực cao hoá thành dòng chảy bên trong hồ nước, mặc dù không biết nguyên lý của nó, nhưng linh lực trong sơn động này dư thừa vô cùng, hơi hô hấp một chút cũng đủ để so với tu luyện một tháng bên ngoài.
“Quả là một khối bảo địa.” Chung Lâu Vũ cũng chưa từng thấy qua loại địa phương này, thán phục lúc ban đầu qua đi, khoái trá tức khắc như sóng lớn trong đầu hắn.
Linh lực địa phương này dư thừa như vậy, đúng lúc có thể đáp ứng đủ yêu cầu tiến giai Kim đan của công pháp mới, quả là được đến lại chẳng phí công phu.
Đích xác là một cái bảo địa !
“Ngươi liền ở chỗ này tu luyện.” Thanh âm Quân Sương từ sau lưng truyền tới.
Chung Lâu Vũ quay đầu lại, hắn đã đã đem bồ đoàn dùng khi tu luyện đặt xuống đất, lại từ trong lòng lấy ra một cái bình trắng : “Ta thấy ngươi mấy ngày này sẽ ngưng kết Kim đan, đến lúc thì uống thuốc này liền hảo.”
Hắn nói, liền đứng dậy ra ngoài, Chung Lâu Vũ hỏi : “Sư phụ muốn đi đâu ?”
Gương mặt Quân Sương thả lỏng, khẩu khí ôn hoà nói : “Đại hội thông báo gấp, ta lập tức liền quay lại.” Ngừng một chút, hắn lại bổ sung, : “Đừng lo lắng, ta ở đây.”
Chung Lâu Vũ nhướn mày, nhìn bóng lưng như tuyết kia lần nữa ra khỏi sơn động biến mất, khoé môi gợi lên nụ cười : “Có lúc thật muốn nhìn thấy biểu tình khác xuất hiện trên mặt người này, nhất định rất thú vị. Hệ thống, ngươi nói đúng không.”
“Ký chủ nên bắt đầu tu luyện.” Hệ thống vẫn là âm thanh máy móc.
Chung Lâu Vũ vẫy vẫy tay, nói : “Biết rồi.” Hắn nhìn xung quanh, trực tiếp thoát ngoại y, gần như �� đi đến trong linh hồ.
“Ký chủ, ngươi muốn tự sát sao ?”
“Tự sát ? Ta lại không có ý niệm này.” Linh lực thuần khiết nồng độ cao xâm nhập vào từng lỗ chân lông, tu vi điên cuồng tăng trưởng, sau khi hài lòng trong chốc lát, thân thể liền bị thống khổ cực đại căng nổ, Chung Lâu Vũ cắn răng, thanh âm lạnh lẽo nói, : “Ta không phải đang thăng cấp thực lực sao !”
“Trực tiếp hấp thụ linh lực trạng thái lỏng, thân thể ký chủ sẽ bạo nổ.”
Mỗi cái kinh mạch đều bị nhồi nhét thêm, mỗi tế bào đều đầy tràn linh lực, toàn thân trên dưới trừ đau đớn điên cuồng lại không có cảm giác khác, cùng lúc tu vi cấp tốc đề cao, cảm giác tan vỡ cũng gần ngay trước mắt, Nhưng Chung Lâu Vũ lại không có một tia lo lắng, khoé môi hắn vẫn hàm chứa ý cười, giống như không đem đau đớn này để trong lòng : “Hệ thống, ngươi quả nhiên chỉ là một cái hệ thống ngoại lai, phải biết trên đại lục tu chân này, Chung Lâu Vũ ta chính là cùng đẳng cấp với kỳ tích.”
Hắn hít một hơi thật sâu, đem bản thân càng chìm sâu xuống linh hồ, ánh sáng màu trắng ngà trôi nổi trên hồ nhanh chóng bao phủ thân thể ��, Chung Lâu Vũ nhắm mắt lại, thần thức vận chuyển với tốc độ cao.
Nếu Dư Khâm ở đây, sợ rằng cũng thích điên lên, chỗ linh lực chất lượng cao này đủ để đổi thành số lượng lớn điểm kinh nghiệm, khiến hắn thăng cấp, nhưng đối với Chung Lâu Vũ mà nói, hắn không cần cái bước trung gian đấy, tất cả đều do tự mình đến.
Làn da bên ngoài đã hiện ra màu tím đỏ, kinh mạch giả tưởng đã đạt đến tình trạng bão hoà, mắt thấy bản thân sắp bạo thể mà chết, Chung Lâu Vũ rốt cục cũng bắt đầu thúc động linh lực vận chuyển. Linh lực dị chủng chiếm cứ tàn phá bên trong kinh mạch tồn tại cùng lượng lớn lực lượng tinh thuần trong cơ thể bị hắn sử dụng, linh lực giống như nước lũ nhanh chóng cuốn chỗ linh lực kia vào trong, xuôi theo kinh mạch bị tàn phá tiến vào đan điền vỡ nát.
Linh lực trong đan điền hình thành vòng xoáy, tiên linh lực và ma linh lực rút đi lớp da bên ngoài, chỉ để lại bản chất thuần tuý nhất, linh lực vô thuộc tính giống như Thao Thiết cắn nuốt toàn bộ lực lượng, thần thức cường hãn không ngừng đè ép diện tích lốc xoáy, một khắc trước khi áp lực cực lớn bạo nổ, trung tâm lốc xoáy bỗng xuất hiện một hạt châu nho nhỏ màu trắng ngà.
Kim đan thành !
Linh lực tràn ngập trong kinh mạch giống như tìm thấy nơi quy tụ, chen lấn xô đẩy nhào về phía đan điền, hỗn hợp tiến nhập trong đan điền, cho dù liều mạng đè nén, kim đan màu trắng ngà kia cũng vẫn dần dần biến lớn, bành trướng đến độ gần bằng một hạt đậu tương.
Áp súc, tinh luyện, lại áp súc.
Trên Kim đan cư nhiên dần dần xuất hiện vết nứt.
“Ký chủ ! Mau dừng lại ! Lực lượng hấp thụ quá nhiều rồi, Kim đan sẽ vỡ mất !” Hệ thống đưa ra đánh giá chuẩn xác tình huống cơ thể của Chung Lâu Vũ, thanh âm máy móc không ngừng vang lên.
“Ta không cần . . . . . . Kim đan !” Chung Lâu Vũ ở dưới nước mở mắt, mặt hồ nước lúc này bình lặng như thường, nhưng nếu có người tỉ mỉ đi xem, sẽ thấy mực nước hồ đã giảm xuống một tầng.
Khi bọn họ nói chuyện, Kim đan đã to gần bằng nắm tay, vết nứt trên mặt cũng càng rõ hơn, sâu nhất gần như chia Kim đan thành hai nửa, nhưng linh lực vẫn cứ chảy vào cuồn cuộn không ngừng, cuối cùng Kim đan nứt toác mở ra.
Cổ họng Chung Lâu Vũ có điểm ngọt, tiến giai Kim đan nguyên bản chính là một cửa vô cùng khó trong con đường tu chân, mà hắn còn là sau khi Kim đan vỡ nát, mạnh mẽ trọng tố. Trọng tố thành công ngược lại không nói làm gì, nhưng hiện tai Kim đan lại vỡ nát, không nghi ngờ gì là càng thêm đả kích. Nuốt xuống máu tươi trong họng, Chung Lâu Vũ nhìn vào trong đan điền, mảnh vỡ màu trắng ngà cuốn theo linh lực dồi dào tàn phá trong đan điền, đan điền bị trọng thương dường như không chịu nổi gánh nặng, lúc này vì ngưng kết Kim đan mà kinh mạch giả tưởng lại bị linh lực trong linh hồ lấp đầy, lực lượng toàn thân căn bản không có nơi phát tiết.
Đáng tiếc chủ nhân thân thể căn bản không muốn phát tiết.
“Kẻ điên” liên tiếp trong lời hệ thống, Chung Lâu Vũ mạnh mẽ sử dụng mảnh vỡ Kim đan, ngưng kết thành bộ dạng Nguyên anh, linh lực thuần tịnh trực tiếp tiến nhập vào bên trong thân xác Nguyên anh, trong chốc lát đắp nặn ra một cái vỏ ngoài nguỵ Nguyên anh, linh lực thuần tịnh nồng độ cao không ngừng rót vào bên trong, từ thể lỏng hoá thành thể rắn, linh lực thay đổi phóng ra nhiệt độ rất cao, áp lực cực đại khiến Chung Lâu Vũ thất khiếu đổ máu, rồi lại nhanh chóng bốc hơi mất.
Nhưng hắn vẫn không dừng lại.
Vô luận là từ trước hay là bây giờ, Chung Lâu Vũ trước giờ không phải là kẻ sẽ dịu dàng với chính mình. Huống hồ hắn càng hiểu rõ thân thể mình hơn ai hết, thân thể Hợp thể kỳ lại trải qua mấy ngày đưỡ công pháp mới ôn dưỡng, chỉ cần không có gì ngoài ý muốn, chuyện dưới tình huống cực hạn vượt giai thăng cấp cũng không phải không thể thành công.
Làn da bị linh lực bạo trướng nứt toác ra lại bởi khả năng khôi phục cường hãn mà khép lại, tuy linh hồ này là trạng thái lỏng hợp thành sẽ không bị ô nhiễm, cũng ẩn ẩn hiện ra màu đỏ của máu. Cuối cùng, trong cổ họng Chung Lâu Vũ phát ra một tiếng thở dài, dường như giao lộ tắc nghẽn đột nhiên xuất hiện một cánh cửa, hắn xuất ra toàn lực mở toang cánh cửa, tất cả đều trở nên thông suốt rộng mở.
Nguỵ Nguyên anh đột phá giới hạn trở thành Nguyên anh chân chính, không giống Nguyên anh của tiên tu hay Ma anh của ma tu, Nguyên anh của Chung Lâu Vũ không có bất kì thuộc tính nào, có thể chứa đựng càng nhiều lực lượng càng cường đại mà thuần tuý.
Loại cảm giác thân thể bị căng bạo cuối cùng cũng dừng lại, thay vào đó lại là cảm giác khát cầu tột độ, nước trong linh hồ bắt đầu giảm xuống với tốc độ bằng mắt thường cũng có thể thấy được, thần thức của Chung Lâu Vũ hoàn toàn thâm nhập vào trong đan điền, lực lượng nhu thuận mà cường đại vô pháp so sánh khiến hắn có loại ảo giác có thể giống bản thân khi trước tuỳ ý chém giết.
Mà hắn không biết rằng, bên ngoài sơn mạch bỗng ngưng tụ lôi vân màu tím đen, bên trong ẩn ẩn âm thanh sấm rền cùng tia chớp, chỉ sợ không phô rõ thân phận của lôi kiếp, màu sắc cùng khí thế vô cùng khác thường kia, chính là Cửu Trọng lôi kiếp, lôi kiếp hung hiểm nhất.
Vì muốn kẻ nghịch thiên không nên xuất hiện phải kinh sợ, mới lệnh cho thiên địa, giáng xuống Cửu Trọng lôi kiếp để diệt trừ !
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.