Editor☘️: Lãnh Sam.
()...,
Hệ thống run run rẩy rẩy muốn giải thích.
Ánh mắt Ngôn Linh sắc bén quét về phía hư không nào đó.
Tức khắc, hệ thống im tiếng, phi thường tự giác im lặng đem chính mình che chắn một giờ.
Rốt cuộc, ai bảo chính nó đưa ra cái đáp án sai đâu?
Ngôn Linh hoạt động một chút cẳng chân, chỉ cảm thấy cả người tràn ngập sức lực.
Cô liếc mắt nhìn Lục Mao một cái, "Không còn việc của các người nữa, đi thôi."
Bốn người nhìn nhau, đều từ ánh mắt của đối phương thấy được cỗ cảm xúc kích động mà cõi lòng đang tràn đầy khao khát kia.
Giây tiếp theo.
Bốn người đồng thời hướng về phía Ngôn Linh mà nhào qua.
Sợ tới mức Ngôn Linh bay nhanh tránh đi, "!!!"
Lại muốn đánh nhau?
Bốn người chụp vào khoảng trống, cũng không ngại, ngược lại dường như khẩn cầu mà nhìn Ngôn Linh, " Cô nãi nãi, về sau để cho chúng tôi đi theo cậu lăn lộn, được không?"
" Tuy nói mấy người bọn tôi ở cái phương diện đánh nhau này, không có bản lĩnh gì, nhưng chạy vặt, truyền lời gì đó, vẫn là không có cái vấn đề, chỉ cần ngài yêu cầu, kêu một cái bọn tôi liền đến ngay!"
" Đúng vậy đúng vậy, không chỉ có như thế, bọn tôi còn có thể đem mấy việc bát quái thú vị trong trường nói cho ngài nghe, sau khi học xong có khoảng thời gian giải giải buồn, thật tốt a!"
"......"
Ngôn Linh vừa nghe, vung tay lên. "Ừm, về sau các ngươi liền đi theo ta lăn lộn! Bản tôn mang các ngươi đại sát tứ phương!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-cau-hac-hoa/1707696/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.