Editor☘️: Lãnh Sam.
()...,
Nhưng mà.
Sự thật nhất định phải làm cho bọn họ thất vọng rồi.
Đẩy ra là không có khả năng.
Đời này đều không thể đẩy ra.
Phong Lâm thần sắc ôn hoà đem người vòng ở trong ngực.
Trên gương mặt đếm không hết ôn nhu.
Ánh mắt kia, nhìn đến Ngôn Linh sửng sốt sửng sốt.
" Anh, anh, " anh nữa ngày, cũng không nói ra được cái nguyên cớ.
Sắc mặt Ngôn Linh hơi hơi nhiễm một tầng đỏ ửng, cô ho nhẹ hai tiếng, không được tự nhiên đem giáo phục xách theo trong tay nhét ở giữa hai người.
" Đây là quần áo của anh. "
Thanh âm khẽ run, bại lộ cảm xúc giờ phút này của cô.
Rốt cuộc, ánh mắt kia của Phong Lâm, lực sát thương thật sự là quá lớn.
Không chỉ có Ngôn Linh không trấn định, ngay cả Ngôn Tuyết ở phía xa, cũng xém chút luân hãm.
Một người cao lãnh như vậy, cư nhiên cũng sẽ có một mặt ôn nhu đến thế sao?
Đôi tay Ngôn Tuyết rũ tại bên người, gắt gao nhéo góc áo.
Đáy mắt bay nhanh thoáng hiện một mạt hận ý.
Đột nhiên.
Cô ta theo bản năng nhìn về Sở Hạ bên cạnh.
Chỉ thấy ánh mắt Sở Hạ chính đang chặt chẽ nhìn chằm chằm Ngôn Linh.
Trong lòng cô ta căng thẳng, không chút suy nghĩ duỗi tay đi kéo quần áo Sở Hạ, cơ thể lung lay sắp đổ hướng về phía lòng ngực hắn.
Sở Hạ thấy vậy, kinh hô một tiếng, " Ngôn Tuyết? Cậu làm sao vậy? "
Này lớn tiếng, lôi trở lại suy nghĩ của không ít người.
Chị em tốt bên người Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-cau-hac-hoa/1707690/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.