Editor: Lãnh Sam.
Ngôn Linh còn chưa có nói xong.
Phong Lâm lập tức tiếp lời.
" Yên tâm, chờ công ty chuyển tới danh nghĩa của anh, anh lập tức dọn đến công ty, tuyệt không cho em thêm phiền toái."
Lời nói này rất là có chút không biết xấu hổ.
Ngôn Linh như suy tư nhìn chằm chằm Phong Lâm trong chốc lát.
Tổng cảm thấy có chỗ nào quái quái.
Thôi.
Dù sao công ty là hệ thống cho cô.
Không tốn tiền.
Đau lòng cũng không tới phiên cô đau lòng.
Chợt, Ngôn Linh tiếp tục dấn thân vào bên trong trò chơi.
Phong Lâm nhìn thân ảnh trên sô pha kia, chỉ cảm thấy trái tim ấm áp thực hạnh phúc.
Hắn là vì cô, mà đến dị thời không.
Không tiếc hết thảy đại giới, đuổi theo bước chân của cô, hắn cùng cô có chung mục đích, nhưng lại có nhiệm vụ bất đồng.
_____
Buổi tối.
Ngôn Linh từ phòng đi ra.
Tính toán hỏi Phong Lâm ăn cái gì, để cô đặt cơm hộp.
Rốt cuộc hai người ở cùng nhau, nếu là không gọi luôn cho hắn, tựa hồ không quá thích hợp.
Ừm, muốn lưu lại ấn tượng tốt, muốn kiếm độ hảo cảm.
Nào biết.
Cô mới vừa đi ra khỏi phòng, liền bị từng trận mùi hương mê đến đầu óc choáng váng.
Theo mùi hương kia, Ngôn Linh đi vào phòng bếp.
Đập vào mắt đó là Phong Lâm thành thạo múa may nồi sạn, ngọn lửa sáng ngời, làm phòng thêm vài phần ấm áp.
Mùi hương nồng đậm, làm bụng cô phát ra kháng nghị, gấp không chờ nổi muốn nếm thử tay nghề của Phong Lâm.
Phong Lâm bớt thời giờ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-cau-hac-hoa/1707636/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.