Mỗi năm nhà họ Thạch lại tổ chức tiệc gia tộc một lần. Tết đến xuân về, số người muốn đến nhà lớn họ Thạch tìm lợi ích cho bản thân có không ít, mà Thạch Tĩnh Chi lại thích yên tĩnh, ngày tết không tiếp khách.
Mà trong khoảng thời gian tế xuân thì không như thế, kệ Thạch Tĩnh Chi muốn hay không, mấy lão già kia có muốn đến hay không, cổng nhà lúc này luôn phải mở cửa đón bọn họ trong bảy ngày.
Dịp tế xuân còn có tính cưỡng chế với những người lớn tuổi trong gia tộc, trừ khi là nằm trêи giường không động đậy nổi mới được phép vắng mặt.
Đương nhiên tiệc gia tộc kiểu này cũng không phải muốn tới là tới được. Họ Thạch đông con nhiều cháu, trừ Thạch Tĩnh Chi thì mỗi nhà cũng phải có mấy người con, không kể tới một tập đoàn con riêng ở ngoài.
Con riêng không được phép tới, kể cả có xuất sắc tài giỏi đến đâu cũng không được. Có quan hệ họ hàng với nhà họ Thạch có cố mang bao nhiêu cũng không được phép, đến hết thì loạn mất, nên những đứa trẻ đồng lứa chỉ được phép mang ba người.
Luật là như vậy nhưng lần này số người tham dự cũng phải lên tới hơn 500 người từ những cụ già 80 tuổi tóc trắng xóa tới những em bé còn trong tã lót, độ tuổi nào cũng có.
Cũng may quản gia nhà họ Thạch rất có kinh nghiệm tổ chức tiệc gia tộc, tuy rằng nhiều người nhưng mọi việc vẫn được sắp xếp ổn thỏa. Hơn 500 người chia thành 60 bàn, Thạch Tĩnh Chi và Tần Ức ngồi riêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-binh-hoa/1800118/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.